Nếu tập đó gây cho bạn ý thích đó thì tôi khuyên bạn mới bắt đầu hãy làm quen với thể loại tự sự đã. Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương. Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque.
Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không. Thành thử chúng tôi không thể . Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.
Nhưng nếu không thể thu xếp sao cho số vốn 24 giờ một ngày đủ chi phí về thời giờ thì đời ta nhất định phải lúng túng. Bạn sẽ thấy kết quả. Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.
Tôi chỉ có thể xét một trường hợp thôi và trường hợp đó không thể là trường hợp trung bình, vì không có trường hợp nào là trường hợp trung bình, cũng như không có người nào là người trung bình. Bạn sẽ thấy kết quả. Rồi, khi nó thấy bạn đổ mồ hôi trán, thình lình nó lăn ra, chết mà không kịp trối: "Tôi không chịu được nữa rồi".
Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất. Có một tiểu thuyết Anh, do một nữ sĩ viết, vô cùng hay hơn hết thảy những tiểu thuyết của George Eliot Brontes, cả của Jane Austen, mà có lẽ bạn chưa đọc. Đáng lẽ nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được, tôi phải chạy lại sân quần vợt đây" thì bạn phải nói: "Xin lỗi anh, tôi không thể tiếp anh được vì tôi phải làm việc đây".
Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi. Không có gì so sánh với nó được. Than ôi! Tôi không giúp bạn được việc ấy.
Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta. Trên báo chúng ta thường thấy những bài bày cách sống với một số tiền nhất định, và những bài đó gây những cuộc tranh luận sôi nổi, chứng tỏ rằng người ta rất chú ý tới vấn đề. Không có một vị thần linh nào bảo: "Người này hoặc là điên, hoặc có óc nô lệ.
Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt. Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại. Bạn sẽ thấy kết quả.
Lẽ nhân quả bao bọc vũ trụ. Tôi chỉ có thể xét một trường hợp thôi và trường hợp đó không thể là trường hợp trung bình, vì không có trường hợp nào là trường hợp trung bình, cũng như không có người nào là người trung bình. Lẽ ấy có vẻ đương nhiên.
Bởi vì trí óc có thể làm việc khó khăn, liên tiếp mà không biết mệt như tay, chân. Có một tiểu thuyết Anh, do một nữ sĩ viết, vô cùng hay hơn hết thảy những tiểu thuyết của George Eliot Brontes, cả của Jane Austen, mà có lẽ bạn chưa đọc. Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc.