- Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc. Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta. Ta đã làm hết sức mình cho những điều mà ta nghĩ là đúng và cần thiết.
Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng. Từng phút - từng phút - từng giờ chậm rãi trôi qua. Và việc này thì cần phải có thời gian.
Bà cũng có thể ngủ bất cứ khi nào bà muốn. Nott vô cùng tức giận. Thật vậy, những người mong muốn có may mắn luôn tin rằng họ có thể tìm thấy nó dễ dàng mà không phải mất nhiều công sức gì.
Làn nước tạo nên hình dáng của bà đột ngột rơi xuống và tan ra thành ngàn hàng giọt nước li ti bắn tung tóe trên mặt hồ. Đừng có đánh thức những bông hoa ly của ta nữa! Ta được biết là trong năm ngày nữa, một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này.
- Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười. - Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không? Cũng vào ngày hôm đó, Sid thức dậy trễ hơn một chút so với ngày thường.
Để an toàn và tránh thú dữ tối qua, anh đã ngủ trên một chạc cây cổ thụ. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa. - Xin ngài đừng tức giận! Có phải là ngài nói rằng chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này phải không ạ?
Câu chuyện may mắn này đã đến với cậu rất tình cờ. Ngày mai Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong. Thế nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả.
Có lẽ mình nên lên trên ấy. Nếu trong những điều kiện sẵn có như hiện nay mà Cây Bốn Lá thần kỳ không thể nào mọc lên được thì điều tốt nhất cần làm bây giờ là tìm ra những điều kiện cần thiết giúp cây bốn lá mọc được". Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình:
"Cây Bốn Lá thần kỳ dĩ nhiên mọc lên từ lòng đất. Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Cuối cùng nó dẫn anh đến một cái hồ thật rộng.
Mụ ta không cho Sid một sự lựa chọn nào khác. Sau tất cả những gì chàng đã đạt được thì thật vô nghĩ khi không đi hết con đường đã chọn. Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi.