Kìa! Những người có tóc hoe vàng đến từ phương Bắc; những người da đen hay cười đến từ phương Nam; và cả những người da nâu nữa. Những thành quách đền đài đã biến mất, chỉ còn lại những phế tích đổ nát và vắng lặng. Ông ấy bảo sẽ đến Phoenici, ở cách đây rất xa để mua những đồ trang sức quý hiếm, sau đó đem về bán lại với giá cao hơn.
– Mathon vừa nói, vừa cầm lên một đoạn dây thừng đã thắt thành gút. Anh ta đề nghị người này giữ luôn phần lãi của nó đến khi đứa con được hai mươi tuổi. Nhà vua cũng có mặt ở đấy!
Ông chủ của cậu và những kẻ hầu cận của ông ta đang ở rất xa nơi này. Nhưng Tarkad im lặng không nói gì, và anh nghĩ mình cũng chẳng có điều gì để nói cả. Không một ai ở thành Babylon này có tài làm cho những giai điệu trở nên ngọt ngào hơn anh.
Tôi cảm thấy tương lai của mình và gia đình thật yên ổn vì trong nhà có đầy tiền vàng dự trữ trong các rương, hòm… Tôi không còn là người bạn thân làm lụng vất vả của anh nữa. Anh ta vẫn không quên nhắc nhở ông hãy chăm chỉ làm việc. Đã vài tháng nay, ông ấy luôn thua tiền ở sòng bài.
Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu. Khi nhận thức được những điều này, tôi quyết định phải đạt được tất cả mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống. Do suy nghĩ như vậy nên tôi tự nhủ với mình rằng, phải cố gắng làm việc, phải nỗ lực hết mình để cuộc sống được tốt hơn.
Và chắc là không ai có thể cho mượn tất cả tài sản của họ, ngay cả đối với người bạn thân nhất của mình. Qua phút mừng rỡ ban đầu, mặc dù được ngồi trên lưng lạc đà trở về nhà ông Nana-naid, ông vận không sao thoát khỏi lo lắng. - Kìa, đó là người giàu nhất tại vương quốc Babylon đấy! Trông ông ấy bình thường như bao con người khác thôi mà.
Vì vậy, chị tôi bảo tôi cho chồng chị ấy vay số vàng này để buôn bán. Hãy để những lời khuyên của họ bảo vệ tài sản của bạn, tránh nguy cơ bị mất vốn hay không thu được lợi nhuận do đầu tư sai chỗ. Thoáng thấy vẻ thèm thuồng trong đôi mắt của anh ta, ông cảm thấy lo sợ nên đã bỏ chạy trước khi Zabado vồ lấy khay bánh.
- Rồi cháu sẽ biết thôi, nhưng chưa phải ngay bây giờ, cứ để ông tiếp tục câu chuyện đã. - Lúc còn trẻ, tôi đã không nhận ra được điều đó. - Bây giờ, điều cần thiết nhất là cậu phải nỗ lực kiếm nhiều tiền hơn để tiêu xài cho thỏa thích.
- Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi. Trong cái túi này, tôi có để sẵn áo quần cho cậu cải trang. Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri?
Do đó, ông ta đã đặt cược một món tiền lớn cho bất cứ ai có ngựa chạy nhanh hơn con ngựa của mình. Ông chỉ tay về phía ba ông lão đang cày ruộng và nói với Hadan Gula: Megiddo quả thật rất có lý khi bảo rằng, ông chủ sẽ đánh giá đúng mức kết quả công việc của những người nô lệ.