Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó. Đợt cướp bóc lần đầu tiên, chúng tôi gặp may nên đã thu về vô số vàng bạc, tơ lụa và những hàng hóa có giá trị khác. Một lát sau, bà thở dài và cất tiếng nói:
Megiddo quả thật rất có lý khi bảo rằng, ông chủ sẽ đánh giá đúng mức kết quả công việc của những người nô lệ. Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri? – Theo tôi biết thì Arkad luôn sẵn lòng cho những lời khuyên khôn ngoan khi có người đến hỏi ông ấy.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, bà Sira cưỡi trên lưng con lạc đà do tôi dắt đi phía trước, còn người hầu gái ngồi trên con lạc đà thứ hai và đi phía sau. Tôi ra sức làm cật lực, nhưng điều luật dài quá nên khi ông Algamish quay lại, công việc vẫn chưa xong. Khi con lạc đà chở ông tiến thẳng vào sân nhà của ông Nana-naid, ông rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ông Arad Gula đang đợi ở đấy.
Hiện nay tôi đã rất thông thạo việc buôn bán, nhất định tôi sẽ cố gắng làm việc để kiếm nhiều tiền. - Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật. Cha của ông đã gán ông để lấy một số tiền chuộc để chuộc anh ấy khỏi bị tử hình.
Nó đã giúp tôi có được sự thành công như hôm nay đấy. Chiều hôm nay, Rodan sẽ là thượng khách của ta. - Tại sao cháu lại ước ông nội cháu còn sống khi ông ấy đã hoàn thành trách nhiệm của mình trên cõi đời này? Cháu và cha cháu vẫn có thể làm tốt công việc của ông nội cháu mà.
Tôi có cảm giác như ánh mắt đó nhìn xuyên suốt tâm can của mình. Làm như thế tôi sẽ tránh được sự hối tiếc về sau và luôn nắm bắt được những dịp may đến với mình. Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon.
- Thưa ông! Nếu tôi tận dụng những buổi chiều rảnh rỗi để làm bánh và đi bán kiếm thêm tiền cho ông, thì ông có sẵn lòng chia cho tôi một ít để tôi mua sắm những món đồ cần thiết cho cuộc sống của mình không? - Hãy nhìn cái thứ lười nhác kia xem! Kẻ cầm cày thì không cố gắng để cày cho sâu. Cho đến một hôm, ông ấy thất thểu tìm tôi cho biết, gia sản của ông đã khánh kiệt.
Tuy nhiên cũng có một số người đã bắt đầu nhận ra nhiều điều mới mẻ từ buổi chuyện trò trên. - Tâu bệ hạ, mọi người vẫn bảo như thế và thần không thấy ai phản đối điều đó cả. – Nhưng hãy nói cho cháu biết làm thế nào ông lại được tự do?
- Cám ơn ông đã chỉ cho tôi một con đường mới! Tôi đã cảm thấy linh hồn tự do trỗi dậy trong tâm hồn mình Thẻ đất sét vỡ thành trăm mảnh. Theo cậu, điều này có ý nghĩa như thế nào, hỡi Tarkad? Cậu có cho rằng, cảnh vật có thể xuất hiện với một màu sắc khác không?
Sáng mai, tôi sẽ bảo rằng cậu đã ăn cắp hai con lạc đà và chạy trốn trong lúc tôi đi thăm mẹ tôi ốm. – Chàng thanh niên chán nản đáp - Xem kìa, đằng kia là thung lũng.