Sec Mỹ

Phang con bồ của thằng bạn thân

  • #1
  • #2
  • #3
  • Lần thứ hai quay trở lại tiệm tạp hóa của ông Pickering, Jack đã thành công. Dù không biết chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi thừa nhận rằng hơn phân nửa các cuộc trò chuyện của phần lớn chúng ta là dành cho công việc. Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch.

    Dale Carnegie viết cuốn sách nhan đề Tạo ấn tượng và gây thiện cảm có tới 15 triệu bản được tiêu thụ. Cuối ngày hôm đó, Jack chạy ào về nhà để đưa cho mẹ không chỉ 2,5 đôla trả hóa đơn tiền điện thoại, mà là món tiền huê hồng tới những 24,5 đôla. Bob Hope cũng khiến tôi thất vọng với lý do tương tự.

    Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi. Các thính giả tội nghiệp của tôi lại nghe những tiếng kêu la, tiếng kính vỡ loảng xoảng, lại tiếp tục thắc mắc. Bình thường Hope đâu có như thế, chỉ khi ánh đèn camera chiếu vào là Hope trở nên luống cuống lập cập.

    Những người lính cứu hỏa và nhân viên cấp cứu lay tôi dậy: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh có sao không?! Anh ấy nói năng không chút tự nhiên. Một số người hỏi tôi rằng có thuật thần bí nào mà có thể cuốn hút khán giả như vậy.

    Edward Bennett Williams, một trong những luật sư tài danh nhất nước Mỹ có lần nói với tôi rằng ông rất quan trọng ngôn ngữ điệu bộ (Body language). Bạn thấy đấy, muốn thành công trong cuộc sống thì phải biết cách nói chuyện. George trả lời: Mỗi ngày tôi hút 10 điếu xì-gà, uống hai ly rượu mỗi trưa và thêm hai ly nữa vào buổi tối.

    Và tôi rất thích trò chuyện với bà. Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh. Những tấm tranh ảnh, biểu đồ minh họa cũng trở nên vô tác dụng.

    Nhưng thầy Cohen không cười. Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn. Vấn đề này không chỉ riêng ở phái nam.

    Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình. Những bài thảo luận của họ choán hết tâm trí của tôi trong suốt chuyến bay trở về Washington. Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng.

    Cũng từ đó tôi phát hiện ra nỗi đam mê được nói của mình và quyết định đi theo con đường này. Câu hỏi rất rõ ràng. - Tôi thấy rằng lẽ ra tôi đã có thể làm việc này tốt hơn.

    Bạn sẽ thành công hay thất bại? Tất cả tùy thuộc vào sự khéo léo lúc co lúc duỗi của bạn. Anita Bryant hoàn toàn có thể lôi cuốn người khác nếu cô ấy hào hứng nói về công việc của mình hơn. Câu nói này đáng nhớ đây! Nhất là khi bạn đang nói chuyện với các đồng nghiệp, hay là người dẫn chương trình như tôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap