Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi. Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn. Ăn chỉ mất nữa số giờ đó thôi, nhưng tôi xin để trọn thời gian đó cho bạn muốn làm gì thì làm.
Bởi vì trí óc có thể làm việc khó khăn, liên tiếp mà không biết mệt như tay, chân. Nhưng xin bạn nhớ, ngay từ lúc đầu, là 90 phút để dành cho sự học, ba phần trong mỗi tuần như vậy, phải là những phút quan trọng nhất, trong số 1080 phút của tuần lễ. Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.
Bạn xanh xao và mệt nhọc. Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy. Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.
Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó. Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày. Chắc bạn không dám cả gan chối cãi điều đó chứ? Nếu bạn chịu nhận mà còn không chịu bỏ ra một phần mỗi ngày để suy nghĩ kỹ lưỡng về lý trí, nguyên tắc và hành vi thì có khác gì muốn sáng thì phải có đèn, mà bạn lại nhất định không chịu thắp đèn không?
Thành thử chúng tôi không thể . Phần đông chúng ta không ra khỏi châu thành chúng ta ở, cũng không chịu kêu xe lại công ty du lịch hỏi giá tiền một cuộc du hành tới La Mecque. Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.
Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu. Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn. Một nguy hiểm nữa, là mỗi ngày mỗi làm vội lên, chưa hết công việc này đã bị công việc khác ám ảnh.
Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương. Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn. Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất.
Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá. Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn. Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy.
Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra. Còn nhiều cuốn nổi danh hơn nữa. Bạn không thể nghiến răng khi đọc Anna Karerian (tiểu thuyết của văn hào Lev Tolstoi - Nga).
Còn trong trường hợp trung bình thì tôi khuyên bạn nên lập chương trình cho sáu ngày một tuần thôi. tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ. Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.