Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua. Và câu chuyện may mắn đã tình cờ đến với Jim. Thời gian sắp hết rồi!
Ta sẽ lên đường đến khu rừng Mê Hoặc. - Nếu bà cho phép, tôi sẽ đào một đường rãnh bắt nguồn từ hồ. - Gia đình cậy đã may mắn khi bất ngờ được thừa hưởng một gia tài lớn.
- Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không? Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.
- Còn tôi thì không thể nào lầm vào đâu đượccái nhìn thẳng thắn và chân thành của cậu. Họ đã nhận hàng trăm ngàn thư của độc giả trên khắp thế giới gửi về hoan nghênh và cảm ơn ý tưởng độc đáo từ cuốn sách nhỏ này. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi.
Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt: Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư ngụ của thần Gnome. "Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu.
Nó thật xấu xa! Đó là thứ đáng khao khát nhất nhưng cũng khó có được nhất trên cõi đời này. Ở đâu? Đừng mất thì giờ nữa. Nott thật sự chán nản.
Các hiệp sĩ nhìn nhau. Nhưng nếu chàng làm ngay bây giờ thì chàng sẽ có thêm một ngày trống nữa và biết đâu nó sẽ giúp thêm gì cho chàng thì sao. Tôi chẳng có ý gì cả.
Thật không dễ dàng gì cho ông khi phải một lần nữa nhớ lại tất cả những chuyện này. Bà ta là chủ của các loài cây và là cây thông thái nhất trong khu rừng này. Điều quan trọng chính là những việc mà con đã làm để chuẩn bị cho nó.
Trái ngược lại với Nott, trong cùng sáng hôm đó, hiệp sĩ Sid tỉnh dậy trong sảng khoái và đầy hy vọng hơn bao giờ hết. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa. Người nào nói với ngươi điều đó chắc hẳn đã nói dối nhà ngươi rồi.
Cảm thấy khát, Nott bèn đi theo âm thanh của nước. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Tất cả các cư dân của khu rừng Mê Hoặc đều nhận thấy và theo dõi sự hiện diện của hai kẻ xa lạ vừa mới xâm nhập vào đây.