Sec Mỹ

đưa cô nhân viên nữ say xỉn sau bữa tiệc công ty vào nhà trọ và rồi …

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng bạn luôn có cảm giác mình chẳng phải là nghệ sỹ. Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ. Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.

    Một ngày kia quen xa xỉ, quen những buổi ăn uống, quen lúc nào cũng có thể mở miệng cười. Người lớn thật buồn cười. Anh biết không? Em mong anh hơn cả những lúc chúng mình mới yêu nhau.

    Ông đang nằm trên một cặp đùi trắng muốt! Ông muốn vùng dậy. Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả. Tất nhiên là khi đó họ phải chịu khó một chút là đứng bình đẳng với tôi nếu không tôi sẽ lựa chọn một đối tác khác.

    Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho. Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn. Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta.

    Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa. Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản. Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.

    Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ. Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi. Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.

    Ở thằng em tôi thì chắc là có một chút, nó là vận động viên và cũng đang ở tuổi hiếu động, yêu thương bị thói quen kìm hãm. Có những lúc tổ chim bị gió thổi xuống. Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó.

    Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt. Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục. Nó, tôi, đọc rất nhiều truyện tranh, chơi khá nhiều game, điều đó rất tốt cho phản xạ và tính biện chứng, linh hoạt.

    Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi. Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia. Con người vẫn làm khổ nhau bằng những sự chán và nhàm chán đấy thôi.

    Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi. Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a. Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap