- Khoan đã, khoan dã - Nott chen ngang - Ta không quan tâm đến những vấn đề của ngươi. Ta biết rằng Morgana sẽ dụ bán cho ngươi may mắn của mụ ta và kích động nhà ngươi đến đây tìm giết ta. Hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn.
Nott chạy ngay đến trung tâm của khu rừng. Độc giả khắp mọi nơi đã chú tâm thưởng thức, chuyền tay cho bè bạn và mỗi người đều mua nhiều bản để tặng cho gia đình, người thân, đồng nghiệp như những món quà đặc biệt của sự may mắn. Ngày cứ tàn dần nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra.
Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm. Cũng nhờ vào câu chuyện này mà tôi đã quyết định dùng hết số tiền cật lực dành dụm suốt sáu năm để mua lại cái cửa hàng cũ kỹ đó. Khu rừng Mê Hoặc là một khu rừng thật hoang dã và tăm tối.
Một số khác đề nghị tổ chức cuộc truy lùng kho báu hay đi săn thú dữ. Thế là hiệp sĩ áo trắng phi ngựa thẳng đến mảnh đất nhỏ tươi tốt và sẵn nước của mình. Nó cũng giúp nhiều người tìm được người mà họ hằng mơ ước.
Cây bốn lá không mọc ở đây đơn giản là vì nó không thể. Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất. Trong tích tắc, những hạt giống đó nảy mầm rất nhanh thành các Cây Bốn Lá thần kỳ.
Vì chàng đã làm tất cả những gì chàng cho là cần thiết nên điều không ngoan bây giờ chính là tìm xem có việc gì còn bị bỏ sót hay không. Chàng biết rằng Merlin không bao giờ lừa gạt ai cả. Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi.
Tuy nhiên, cả hai đều quyết định nghỉ ngơi, chờ đến ngày hôm sau mới bắt đầu cuộc tìm kiếm loại cây thần kỳ đó. Các hiệp sĩ nhìn nhau. Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn.
Nghe xong câu chuyện, Jim xúc động cởi đôi giày cũ ra để đôi chân trần của mình trên bài cỏ mọc đầy những cây bốn lá xanh rì một cách thoải mái. Dường như cách dễ dàng nhất bây giờ là theo chân Nott rời khỏi khu rừng để khỏi phải đối diện với một tình huống khó xử. Vì thế Sid quyết định tranh thủ thời gian trời còn sáng để làm luôn vào hôm nay.
Giấc mơ làm chàng vui sướng biết bao! - Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi? Một buổi chiều đẹp như muôn thuở!
Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất. Một thoáng suy nghĩ. cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau.