Sec Mỹ

Muốn học được viết thư pháp thì phải cởi hết quần áo

  • #1
  • #2
  • #3
  • “Điều này thật khó chấp nhận, đề dễ như thế mà, kỳ này mình không thể duy trì chuổi thành tích bất bại để lên mặt với cái lũ đáng ghét kia rồi” - Chíp nghĩ thầm, đôi mắt lệ long lanh đầy nỗi thất vọng. Nơi được mệnh danh là thung lũng Silicon, trung tâm công nghiệp của nước Mỹ trong lĩnh vực công nghệ và tập trung hầu hết các tập đoàn hành đầu thế giới. Mà nói đi cũng phải nói lại, tao thấy mày cũng có năng khiếu làm thơ lắm đó, hay mày.

    À, thì ra vì mai là 14/02, nên các cặp tình nhân ra đường tranh thủ ăn lễ sớm để tận hưởng khoảng khắc hạnh phúc đó được lâu hơn. Nó rõ ràng đến phát bực mình! Nhưng vẫn có những ý tưởng của những người không chịu thua: Sổ tay đổi màu; Sổ biết đọc những thứ mình viết lên; Sổ sửa lỗi chính tả; Sổ hình tròn; Sổ có thể dán giấy lên mà không cần hồ dán; Sổ có thể dịch từ tiếng Việt sang tiếng Anh. - Bà về phù hộ tao mày ạ, hồi tối coi film khuya quá ngủ luôn có học được chữ nào đâu – Minh “Lé” khấp khởi.

    Mẹ tặng cho mình SIM mới. Lúc đầu thì Chíp cũng buồn lắm, nhưng sau đó thì quen dần với việc trở thành trung tâm đã kích của hội bạn xấu trong lớp. Mọi chuyện diễn ra hằng ngày như vậy đó, nó cứ như một cuộn film chiếu đi chiếu lại không sai một ly một tấc.

    Những ngôi chùa ở xứ này có một điểm chung là thường được xây theo kiểu “leo núi” nên đường từ cổng chùa lên chánh điện khá dốc và nhiều bậc thang nên cũng khá khó khăn cho người hành hương. “Cái "TÔI" là 1 cục đá to đùng, nếu bạn nén nó xuống nước, nó sẽ kêu: "tỏm!". Hình như cứ mỗi khi có điều gì đó thất vọng, buồn chán và bi quan, trong tiềm thức của mỗi con người chúng ta luôn có ý hướng về một cái gì đó thiêng liêng và thần bí.

    Nhưng dần dần do áp lực học tập, họ ít liên lạc với nhau hơn, thư từ cũng thưa dần. Khi bạn thấy một ca sĩ hát một ca khúc, bạn cảm thấy thích chất giọng của ca sĩ đó và muốn nghe tất cả những bài hát được họ trình bày. Chỉ có mình Chíp và một vài ni cô đang quét lá.

    Nhiệm vụ xem như hoàn thành, Chíp về phòng nằm ngủ, hồi hộp chờ kết quả. mà mãi đến sau này nghĩ lại tôi mới phì cười tự nhủ "Sao trông giống như đoạn đối thoại giữa cô bé quàng khăn đỏ và lão sói già trong truyện cổ tích thế?!". Đừng bao giờ nghĩ rằng mình là người không có khả năng sáng tạo.

    Và danh hiệu “già trước tuổi” được mọi người đặt cho Chíp là điều khó tránh khỏi. Trong mắt mọi người họ là những con người thành đạt, những tưởng dù có mơ cũng không dám nghĩ đến một ngày mình được như vậy, nhưng không ai biết trái tim họ bất hạnh hơn bất cứ ai, những vết thương hằng sâu đến nỗi họ không còn cảm giác và thậm chí quên mất rằng… mình có một trái tim. Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ.

    “Tại sao mình lại phải sợ ba nhỉ, chẳng phải ba cũng rất thương và quan tâm đến mình sao?” – thoáng nghĩ, trong đầu Chip bỗng nẩy sinh một ý tưởng, cô quyết định viết cho ba một bức thư. Trong tình cảm, giữa những cung bậc thăng trầm, đôi khi một khoảng lặng giúp chúng ta nhận ra được nhiều điều và trân trọng hơn những gì ta đang có. Nếu bạn cần giao tiếp nhưng bạn không thể sử dụng từ ngữ, dù viết hay nói, thì bạn làm cách nào? Một người đã đưa ra những ý sau: ngôn ngữ cử chỉ, dùng trống, dùng đồ vật, dùng đèn nhấp nháy, vẽ.

    Thì ra anh cũng đang ở đây, cô nhìn anh, ánh mắt ngỡ ngàng, ngựng ngùng như hồi hai người mới quen nhau. Mối tình đầu cũng thế, luôn vụn dại và dễ tan vỡ, nhưng cũng luôn ấn tượng, khó quên và giúp ta trưởng thành. “Tình yêu không có lời.

    “Tại sao mình lại phải sợ ba nhỉ, chẳng phải ba cũng rất thương và quan tâm đến mình sao?” – thoáng nghĩ, trong đầu Chip bỗng nẩy sinh một ý tưởng, cô quyết định viết cho ba một bức thư. Ông đã khóc, phải, sau gần 20 chục năm trời, kể từ sau cái ngày mẹ Chip đồng ý từ bỏ tất cả để được kết duyên trăm năm cùng ông. Hãy bắt đầu nghĩ đến giảng đường khi bạn đã sẳn sàng với cách học chủ động và đào sâu kiến thức.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap