Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn.
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa.
Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng.
Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc.
Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh.
Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện. Nếu có ai cần chia sẻ điều gì với anh thì tốt nhất là hãy đợi đến khi gặp được anh trong bữa cơm tối hiếm hoi, nếu anh về kịp.
Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau! Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Tớ vẫn không thể hiểu được. Mọi chuyện rối lên như tơ vò! Josh đã ra một quyết định không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn đến uy tín của cả bộ phận.
Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica.