Sec Mỹ

Phệt eny dễ thương lồn ngon rên quá trời

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhớ ngày xưa Watson viết: Men. Con người giữ vị trí hàng đầu, là trung tâm, là động lực và là mục tiêu trong mọi quyết định. Các nhà máy đóng cửa như một phản ứng thường thấy.

    Maney tìm thấy câu nói đó như thế này: Tom đã như một phi công đưa IBM vào kỷ nguyên máy tính, trên đôi cách của cha mình. thời tổng thống Lyndon B.

    Không dừng lại ở việc tuyển dụng nhân viên khuyết tật, Watson mặt khác thúc dục các nhà sáng tạo nghĩ đến nhu cầu của các cựu chiến binh bị hỏng thị giác từ chiến trường trở về. Trong lời đầu này của bộ sách, chúng tôi cũng muốn kể lại với quý vị một vài câu chuyện và một vài so sánh mà PACE luôn tự hào khi tìm thấy nó trong hành trình Khát vọng Doanh trí của mình trong suốt những năm vừa qua: Thiệt hại khoảng 30 tỉ đôla.

    Đây là lần đầu tiên ông làm chủ và kết quả là ông chủ này hết sạch cả vốn. trong cuộc chiến Triều Tiên. Đó luôn luôn là một đại lễ.

    Watson đã rất liều lĩnh trục xuất người em trai của mình Dick, lúc ấy đang nắm giữ chức trưởng phòng sản xuất và cơ khí của dự án System/360, quyết định đã làm trật hướng sự nghiệp người đàn ông trẻ tuổi và sau đó làm Tom Watson phải xấu hổ. Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại. IBM đã nín thở chờ đợi, giờ đây nó bắt đầu nhảy vọt với đúng nhận định của Watson: Một công ty gấp 2,5 lần trước cuộc chiến với mức doanh thu

    Một điều khó hiểu với một nhà kinh doanh Nhưng người của IBM thích gọi ngắn gọn là Mark I và cái tên đó ngày nay vẫn được nhắc đến, với cỗ máy vẫn lưu trong bảo tàng điện toán. Bia và rượu vẫn tiếp tục có mặt trong các bữa ăn trưa trong suốt hai năm sau đó, kể cả khi Watson đã là chủ tịch công ty vào năm 1915.

    Ông muốn nó là một định đề, làm bật lên thông điệp cốt lõi, đủ ấn tượng để làm lu mờ những tư tưởng chia cắt giữa công ty này với công ty kia. Watson chỉ nhấn mạnh rằng, hãy tạo ra một tổ chức vinh quang. IBM sẽ trở lại vì tinh thần khôi phục đã trở thành giá trị bất biến của doanh nghiệp này.

    Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó. Bằng cách gạch bỏ đi những yếu tố công việc, Watson tước bỏ đi những cái vỏ vật chất bao quanh con người mỗi ngày. Nói cách khác, ông đã trao cho IBM năng

    Trong khi đó, đằng xa là những người ném bóng chày môn thể thao vua của Mỹ. Không phải tự Drucker bảo có mà là người Nhật đã xác nhận với ông như vậy. Lúc này, ông cần cho thế giới biết tâm niệm làm ăn của ông là gì.

    Người chụp ảnh bấm máy. Nhà viết tiểu sử Thomas Watson đầy đủ nhất là Maney có một cơ hội phi thường là lục tung tài liệu mấy mươi năm cũng không tìm thấy. Nhưng điều ông muốn nói từ sự kiện này chính xác là: Hãy từ bỏ ám ảnh thế giới phụ thuộc IBM để nghe khách hàng chờ đợi gì và thế giới đang đi những bước đi nào.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap