- Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời. Nhưng dù sao tự nhiên cũng thấy vui vui. - Khi học xong và đi làm bạn đặt mục tiêu 10 năm nữa phải có xe hơi để được gọi hai tiếng THÀNH ĐẠT.
Dù chị vẫn phải mặc chiếc áo phong phanh đã cũ nát và lạnh lẽo nhưng được ngắm con thích thú trong chiếc áo mới, chị cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết. “Điều này thật khó chấp nhận, đề dễ như thế mà, kỳ này mình không thể duy trì chuổi thành tích bất bại để lên mặt với cái lũ đáng ghét kia rồi” - Chíp nghĩ thầm, đôi mắt lệ long lanh đầy nỗi thất vọng. Nhưng điều khiến tôi chú ý nhất đó là sự lặng lẽ phát ra từ cái góc xiên chỗ tôi ngồi, chỗ tối nhất mà ít thực khách nào muốn "an tọa".
Có lẽ trong tất cả các dòng họ thì họ nhà Dơ là đông đảo nhất. Năm mới rồi, con không muốn mẹ phải đau mắt nữa! Một lần lang thang trên mạng tôi vô tình được đọc một câu truyện như thế này:
- Dạ! Đúng là con đang buồn ạ. - Ngốc ạ, nếu con thương mẹ thì con phải ngoan, phải ráng học chữ cho tốt, có như thế mẹ mới hết đau mắt được, hiểu chưa?! - Đôi chân nói: Không đúng, tình yêu bắt đầu từ khi mủi giày của người này nằm ở phía gót giày của ngừơi kia mới phải!
“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời mà mẹ” – Chíp cười nói. - Con luôn muốn tìm kiếm một người bạn tri kỷ thật sự có thể khiến cho con cảm thấy hoàn toàn yên tâm và có thể trãi lòng, hiểu và được hiểu nhưng không thể tìm ra. Ngồi nhìn mẹ nhào bột bánh, Bông hỏi : "Mẹ à, Tết này sao bố không về với mẹ con mình?".
Sự nỗ lực của Tsugitaro đã giúp anh tạo dựng một sự nghiệp huy hoàng. Điều khiến tôi cay cú nhất có lẽ là lúc cả hai ngủ chung giường vào buổi tối, không ít lần những giấc mơ đẹp của tôi bị gián đoạn bởi một "vật thể lạ" đè lên mặt và lỗ mũi mình mà theo tôi được biết thì nếu không phải là bàn chân thì cũng là cùi chỏ của chị ấy. Cục Ghét luôn phải sống trong buồn tủi, bị hấn hủi, khinh khi.
Cuối cùng, sau những thất bại đó, sựb tự tin vào chính mình đã giúp tôi có được một công việc như ý mà tôi nghĩ đó là công việc tốt nhất trong số các vị trí mà tôi ứng tuyển trước đó. Thì ra là cô ấy… Đã lâu rồi mình không được nghe giọng nói đó, mình cảm nhận được hơi thở đó, vẫn nồng ấm như ngày nào. "Sao mặt cô nhìn giống con nít vậy ạ?" - cô bé ngây thơ hỏi.
“Hạnh phúc đôi khi thật giản dị. Minh Tuấn – một bạn sinh viên năm 2 học viện Aptech kể: “Có lần mình thấy có một công ty nọ đăng tuyển dụng lập trình PHP, mình liền gửi CV phỏng vấn thì được họ gửi ưu cầu viết một chương trình theo ưu cầu của họ để kiểm tra trình. Voi cha nằm lã một góc, mắt ngước trên trời vừa rên rĩ:
Đặt tay lên đôi má cô, lau khô những giọt nước mắt đó, Lâm Vinh nói tiếp: - Con luôn muốn tìm kiếm một người bạn tri kỷ thật sự có thể khiến cho con cảm thấy hoàn toàn yên tâm và có thể trãi lòng, hiểu và được hiểu nhưng không thể tìm ra. Hôm nay, như thường lệ, đúng 6h sáng Chíp tỉnh ngủ, vệ sinh cá nhân, thay đồ, chào ba mẹ rồi đi bộ đến trường.
Khi bạn nhìn vào những thứ bạn viết ra, bạn sẽ có nhiều ý tưởng hơn là chỉ nghĩ đến nó. " - tôi cười đáp lại, cô bé lấy làm thích thú nhe hàm răng chiếc trắng chiếc đen cười tít mắt, cả lớp ùa lên cười theo. Khi bạn vất phải một thất bại trong cuộc sống, bạn nghĩ rằng mình đã mất đi một cơ hội.