Cũng có người trong số họ rất tự tin rằng mình hiểu hết, biết hết. Ông cụ bảo ông cụ sống được là nhờ văn của ngài. Hiểu biết này đến hết sức đơn giản.
Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy. Bác trai có mấy câu tủ làm bạn muốn bội thực. Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.
Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết. Biết mua quà tặng người thân khi đi du lịch về. Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà.
Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi. Tự do hay không là ở mình. Cho từng tờ vào lửa.
Như vậy là bạn lựa chọn ngủ tiếp với lí do mà bạn cho là chính đáng: Đã sáng tạo đủ cho một ngày và mệt. Chuông điện thoại reo. Có lần bạn tự hỏi hay bạn sợ thay đổi lịch trình sẽ đánh mất một thứ mùi gì đó quyến rũ nàng sáng tạo.
Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn. Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai. Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao.
Để tránh những hận thù. Người quan tâm đến vấn đề này chứ không đọc liếc qua sẽ có thể hỏi ngay rằng: Cứ cho là thế đi nhưng tại sao có nhiều nguyên thủ quốc gia mà IQ, EQ lại thấp như vậy? Đối với những trường hợp (không phải là hiếm này), chúng ta cùng thử liên tưởng xem… Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình.
Nhưng họ sống không bình thường. Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi. Tôi cất tờ giấy vào cặp.
Bạn còn phải sống dài dài. Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai. Nó khờ nên nó chưa khai thác được mình.
Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình. Không ai ở xung quanh truyền cho cậu cảm giác đó. Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người.