Các nghiên cứu trên hàng ngàn người cho thấy rằng - người hạnh phúc không phải không gặp những biến cố xấu, nhưng họ không để những biến cố xấu ấy ám ảnh lâu dài trong cuộc sống của họ. Có hai điều mà chúng ta không để ý là - chúng ta chỉ có thể trực tiếp kiểm soát tình huống phần nào thôi, và không nên mất thời gian tự trách mình. Họ rất muốn biết gia đình sống ra sao, và họ sẽ cảm thấy vui hơn khi thường xuyên liên lạc với gia đình.
Việc tin vào chính mình cũng quan trọng như chuyện bạn làm được việc vậy. Một ngày nọ, khi lang thang trên mạng. Một điểm cần lưu ý là - cách nhìn nhận của chúng ta có thể sẽ là một nguồn an ủi, niềm vui thực sự hoặc cũng có thể là điều khiến ta phải hoang mang, nghi ngờ và lo sợ.
Nếu cứ mãi so sánh thực tại với mục tiêu lớn và bất khả thi của ngày xưa, ông sẽ không thể nào tận hưởng trọn vẹn thành công của mình trong hiện tại. Hạnh phúc là sống vị tha và biết nhìn nhận lỗi lầm để bước tiếp sau những lần vấp ngã. Chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc khi tất cả mọi khía cạnh của cuộc sống nhìn chung đều tốt, hơn là khi chỉ một mặt nào đó thì hoàn hảo còn những mặt khác lại chẳng làm chúng ta vừa ý chút nào.
Chính bạn, chứ đừng để người khác đặt ra mục tiêu cho bạn Và trên thực tế, trong số những người cứ khư khư không chịu thay đổi quan niệm của bản thân thì chưa đến 1/3 họ có cơ may cảm thấy hạnh phúc. Sức khoẻ anh ngày một đuối đi.
Họ chẳng còn đâu thời gian để cảm nhận sự thích thú khi làm bài. Nhưng cuộc hành trình đó sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu bạn biết mạnh dạn bước chân lên để thay đổi cảnh vật xung quanh. Nếu các hoạt động có định hướng giúp ta hạnh phúc hơn thì cảm giác để vuột mất những ý tưởng hay lại khiến cho bạn nản lòng, mơ hồ và trở nên bực bội.
Warren là một giáo sư trung niên và ông rất hài lòng với công việc hiện tại của mình. Hãy nhớ rằn - mối quan hệ giữa bạn với người đối diện quan trọng biết bao so với vấn đề mà bạn và họ đang phải đối đầu. Chúng ta là những con người rất riêng với những tư chất và ước mơ khác nhau.
Chúng ta sẽ cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa và có giá trị từng ngày nếu biết suy nghĩ và hành động cụ thể. Chúng ta cứ đẩy, đẩy và đẩy mà chẳng bao giờ để ý rằng làm như thế sẽ chẳng giải quyết được chuyện gì cả… vì chính bản thân nó đã như vậy rồi. Thử liên hệ với cuộc sống của mỗi chúng ta, dẫu rằng không thể "về hưu" trong cuộc sống riêng của mình, nhưng chúng ta vẫn nên tin là mình còn có ích.
Anh luôn yêu cầu họ lấy một điểm mâu thuẫn trong lập luận của họ để đặt ra hàng loạt câu hỏi như một luật sư muốn buôc một nhân chứng khả nghi thú nhận tội lỗi của mình. Cuộc sống của chúng ta cũng thế. Khi đó, bạn sẽ thấy hạnh phúc hơn gấp bốn lần so với khi bạn chẳng có ai là thân thiết cả.
Các học giả tự hỏi rằng: liệu một gia đình nông nghiệp, phong kiến - nơi có mối quan hệ đại gia đình vững chắc với những quy định ngặt nghèo, khắt khe - có thật sự là lý tưởng cho con người hiện nay và liệu bài học của thời trước có thể áp dụng cho thời nay được không? Họ cho rằng sống với người yêu họ là "an toàn" hơn, rằng thời gian chung sống và những tiện nghi vật chất khác có thể bù đắp và thay đổi tình yêu nơi họ, vì rằng mọi người trong gia đình và bạn bè đều khuyên rằng họ nên làm như vậy… Những người đó quên rằng tình yêu là một lĩnh vực hết sức tinh tế và nhạy cảm, nó xuất phát từ tư chất, tâm hồn mà không một điều nào khác có thể thay thế được. Nhưng cuộc hành trình đó sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu bạn biết mạnh dạn bước chân lên để thay đổi cảnh vật xung quanh.
Thế mà bạn thử nghĩ xem, có phải chúng ta đang hằng ngày vẫn theo đuổi những thứ chẳng đáng được đưa vào danh sách trên không? Thay vì phải trân trọng những gì thực sự là quan trọng đối với mình, ta lại đi gom góp những thứ gọi là ”biểu hiện của thành công và hạnh phúc" mà không màng băn khoăn tự hỏi - đâu mới là hạnh phúc thực sự. Hãy tự hỏi - hôm nay mình đã làm được gì? Nếu bạn tìm được câu trả lời và có thể nhận thấy sự tiến bộ của mình thì ngày hôm đó sẽ là một ngày có ích, một ngày thực sự tốt đẹp. Hãy tìm cách nhìn nhận để trở nên yêu thích và say mê công việc hiện tại.