Sec Mỹ

Clip nóng full 15 phút không che

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chẳng cần gì nữa cả. Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy. Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành.

    Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi. Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi. Có gì thì mẹ mới giúp được chứ.

    Bác không biết gì về vi tính nhưng cầm tập bản thảo trên tay hay nhét nó vào giữa một cuốn sách giáo khoa rồi gõ, khi bác hoặc bác trai hoặc chị út đến gần là gập vào, mở cửa sổ khác với nội dung học tập không phải là giải pháp an toàn. Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài. Họ cũng cần lòng hy sinh của bác lắm.

    Khi bị bắt bài thêm lần nữa thế này thì họ lại tiếp tục đổi chiến thuật. Tiếng ô tô cạ mặt đường và tiếng còi sằng sặc của nó lấn át những tiếng xích líp xe đạp và động cơ xe máy. Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu.

    Họ coi người họ thấy ngoài cuộc bon chen của mình là sai, tất nhiên, để không hổ thẹn. Nhưng rốt cục chỉ tốn thời giờ. Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.

    Hình như gõ phím nếu không đau mắt thì có vẻ thú hơn viết. Một ngày thả ra nắng mặt trời. Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo.

    Ngôi nhà nào cũng mở cửa để bán một cái gì đó. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau. Kẻ đang viết cũng có thể là một quân cờ thí trong đời sống.

    Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám. Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình. Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.

    Cái cuối có phần họ nói đúng. Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra. Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên.

    Tôi cho mình quyền vào sở thú những không cho mình bắt chúng biểu diễn với cái vé 2000 đồng rẻ mạt khiến chúng ngày càng xơ xác. Và thường thì tôi giết nhưng không để hắn chết. Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap