Cháu là cháu nội của ông Arad Gula, nhưng cháu có kế thừa được những đức tính ưu việt của ông cháu không? Cháu có đủ bản lĩnh để đối diện với sự thật hay chỉ muốn sống trong những suy nghĩ ảo tưởng và giả dối mà thôi? Nói xong, ông Arad rút mảnh đất sét từ trong cái áo choàng ra, trên đó có khắc rõ số tiền chuộc ông, rồi nâng lên khỏi đầu và ném mạnh xuống. Nhưng mặt khác, nó cũng mang lại nỗi lo sợ bị đánh mất hay b người khác lừa gạt.
Nhưng lần này, những gì chờ ông phía trước – may mắn hay rủi ro, bất trắc – ông hoàn toàn không thể đoán được. - Cháu à, trong một năm qua, đã trả tiền hàng tháng cho bản thân cháu chưa? Bởi vì, công việc là người bạn tốt nhất mà tôi từng biết.
Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?” Tuy nhiên, trong lúc ông rất hạnh phúc, thì bà Swasti lại thấp thỏm lo lắng: "Tôi chỉ sợ ông chủ lại vướng vào những trò đỏ đen thôi!" Bà ấy thường nói với ông như vậy. Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất.
Ông ấy hứa sẽ chia lợi nhuận cho cháu. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ. Sau một lúc, cả ba ông đều dừng lại và thở dốc.
- Việc làm chỉ dành cho những kẻ nô lệ thôi! – Hadan Gula đáp không cần nghĩ ngợi. Các bạn nên biết rằng, giờ đây ở Babylon có nhiều vàng hơn các bạn nghĩ và số vàng đó đủ cho tất cả mọi người. Họ mới có đứa con trai đầu lòng rất kháu khỉnh.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc bạn đã dần nắm rõ phương cách kiếm tiền và có khả năng trở thành người kiếm được nhiều tiền nhất. Tôi rơi vào một tình cảnh thật thảm hại. Con thấy mình là người thật diễm phúc đã được cha truyền thụ cho những kinh nghiệm quý báu ấy:
Tuy nhiên, người chủ đoàn lữ hành này là một gã chuyên đi lừa gạt tiền bạc của người khác. Khi Megiddo thức giấc, ông liền thì thầm những tin mới cho anh ta nghe. Ông Nana-naid cho ông một cái áo cũ và ông nhờ bà Swasti vá lại những chỗ rách rồi đem giặt giũ sạch sẽ, để chiều mai mặc vào mà đi bán bánh.
Tuy nhiên, nếu anh muốn giữ năm mươi đồng tiền vàng đó thì phải thật kín đáo và cẩn thận. - Cháu đã cho ông chủ lò gạch Azmur vay số tiền đó. Vì thiếu kinh nghiệm buôn bán mà tôi đã tiêu tán hết số vàng đó rồi.
Họ sẽ tưởng là bạn bị ốm và không bắt bạn làm việc nữa. - Tôi xin lỗi, tôi thật tiếc về điều đó. - Người nô lệ mà cậu biết trước đây giờ đã là một người tự do rồi.
Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất. - Anh là một chàng trai trẻ biết tiết kiệm và không phung phí hết số tiền kiếm được. Họ không bao giờ phó thác tiền vàng của mình vào những vụ đầu tư không sinh lợi hoặc có nguy cơ mất trắng vốn.