Và nhất là, bạn không cô độc trong quá trình nói mà còn có sự hậu thuẫn từ phía bạn bè. Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ! Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống.
Càng tệ hại hơn khi ai đó chia buồn rằng: Bi kịch làm sao, đau đớn làm sao, hay Đây quả là một mất mát khủng khiếp. Tôi sẽ không nói về truyền hình và tôi cũng sẽ không nói về thu nhập của các ngành thể thao này nọ. Jim là một nhà báo, nhà văn rất được công chúng mến mộ.
- Anh có quen cô dâu không? Tôi là bạn thân của cô ấy. Cộng sự của Edward là Louis Nizer còn đưa ra một quan điểm rằng ông quan sát những cử chỉ tay chân, điệu bộ của bị cáo rồi liên hệ với bản chất vụ việc để có thể tìm ra những điểm chung nào đó mang giá trị tham khảo bổ sung vào hồ sơ. Ngược lại, dù bạn có nói du dương thánh thót đến đâu đi nữa mà chả thèm lắng nghe ai thì cũng đâu có ai lắng nghe bạn nói.
Nửa giờ sau, Sullivan vừa hoàn tất bài nói của mình thì khán giả lập tức đứng dậy ra về. Chính là Danny Kaye! Vị khách mời này và chương trình nói về anh đã làm cho rất nhiều người phải bất ngờ. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill.
Tất cả là nhờ sự chân thật của tôi với những khán giả của mình. Cha đã mất ba năm về trước. Vì sao ta nên tránh những lời giới thiệu này? Vì chúng không cần thiết, thậm chí đôi khi còn có tác hại.
Đôi khi ta phải đương đầu với những tình huống khó xử không phải do ta gây ra. Sau đó chúng tôi lấp vào chương trình với những cuộc điện thoại từ các thính giả. Điều này không có nghĩa là bạn phải lầm lì ít nói.
Hãy thu hút sự chú ý của họ bằng cách nói đến những vấn đề thuộc lĩnh vực sở trường của bạn. Như câu chuyện về buổi tường thuật trực tiếp trận cầu giữa hai đội bóng Dolphins và Bills là một thí dụ. Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện.
Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều. Bạn thấy đấy, rèn luyện là cách duy nhất để có được năng lực thực sự, cho dù bạn có năng khiếu bẩm sinh hay không. Dick trả lời: Cậu biết Frank Sullivan chứ? Chủ tịch Hội đồng chống tội phạm Florida, một người nói chuyện dở nhất thế giới.
Điều này là lý do khiến Stevenson có tiếng là nhà tri thức. Tôi luôn chú ý đến cách làm sao để tất cả các bạn hữu đều tham gia vào bàn tròn. Trong chương trình của tôi thì ngược lại, tôi không bao giờ hỏi những câu mà tôi đã biết trước câu trả lời.
Thời tiết không khá lên nhưng thang máy đã hoạt động lại. Đi đâu anh ấy cũng hay muốn chụp chọt một cái gì đó. Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng.