Chỗ khác, riêng xông hơi một lần đã 80. Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột. Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.
Những câu thơ hay bây giờ có lẽ không còn xuất thần, lại chắc chẳng còn mấy thơ ngây. Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Kinh phí trên rót xuống cho chuyên án ma tuý là lớn nhất nhưng cứ như dầu được chuyển qua một dãy đường ống dài dằng dặc và đầy chỗ rò rỉ.
Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên. Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao. Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia.
Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn. Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế. Cái chớp mi im veo của nàng đủ làm lắng đọng tất cả.
Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi. Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác. Dù chúng ta có thể hơi tí là cười rộ lên.
Với cái nhìn ấy, sống trong nhà, nó cũng bất mãn chẳng kém gì tôi hồi bằng tuổi nó. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy. Bởi vì sự cập nhật ấy sẽ đem lại hiệu quả, rút ngắn những vất vả do sự rườm rà.
Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa. Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy. Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết.
Có phải tôi nói đâu. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết. Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.
Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi. Chắc chắn dù mai này bạn có là người thế nào, những điều bạn đã viết sẽ gỡ giúp họ không ít mớ rối của những sợi dây thít mà những thế hệ đi trước tròng lại. Tôi định kêu to hơn, lại thôi.
Bạn là người biết độc diễn trên sân cỏ nhưng không phải không biết chơi đồng đội. Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn. Hắn không coi cái vẻ hư vô là thấu suốt.