Còn cứ nhịn đi thì được nhiều hơn cái mình muốn nữa". Cận thần có người can gián Hoàng đế vì lẽ không được "môn đăng hộ đối". Ông Smith đã dùng cách thách đố.
Đó là quy tắc thứ hai Charles Schwab, cánh tay mặt của Andrew Carnegie, ông vua Thép, nhờ thiệp thế mà khéo ngoại giao mà được hết thảy mọi người quý mến. Nhưng tới chiều, khi cùng với tôi trở lại phòng giấy của tôi, ông đặt mua cho tôi một số hàng lớn nhất từ trước đến giờ. Như một cô nọ, hết hy vọng kiếm chồng được, đương khỏe mạnh, hóa ra tật nguyền, nằm hoài ở giường, bắt mẹ già săn sóc trong mười năm, lên thang xuống thang để hầu hạ cơm nước.
Ông trả lời bằng mấy dòng sau này: Bây giờ, gặp người coi thang máy, người giữ cửa, người bán giấy xe, gặp ai tôi cũng chào hoặc mỉm cười. Và trong ba tháng hè và ba tháng thu, ông ở xa biệt, không lai vãng gần miền Springfield.
Làm sao luyện được chí đó? Bằng cách luôn luôn tâm niệm rằng những quy tắc dạy trong tập này vô cùng quan trọng. Cậu than thở với mẹ, khóc lóc van lơn, thề nhất định tự tử, nếu còn phải bắt buộc bước chân vào cửa hàng đó nữa. Tôi ráng tự đặt tôi vào địa vị anh và thấy rằng anh không chịu trách nhiệm trong bữa tiệc đó, vì không phải anh đi chợ, cũng không phải anh nấu món ăn.
Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?). Ông Thomas bảo tôi: "Này anh Dale. "Bạn cứ để người đó nói cho thỏa thích".
Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau. Nhưng tôi ngại rằng cái phong trào chỉ trích và nghi ngờ các vị chỉ huy mà ông rải rác trong quân đội sẽ trở lại hại ông. Lời lẽ hoặc khinh bỉ, hoặc nghiêm khắc.
Ông ngắm nghía từng bộ phận nhỏ một, từ nệm ngồi cho tới cái khóa cửa, tới thùng xe, nhất là những chi tiết nào do ông Chamberlain sáng tạo cho tiện lợi, thì ông cứ muốn ghi nhớ lấy và chỉ cho bà Tổng thống, cho nữ Bộ trưởng lao động Perkins và cô thư ký riêng của ông. Vậy mà giọng của ông dịu dàng, nhỏ nhẹ, thân mật hơn là nói với các nhà truyền giáo nữa. Đừng giễu sự lầm lẫn, sự ngu muội, sự giận dữ của họ.
Và đổi ngày đó lấy tấm giấy một trăm, y cũng không đổi. Vậy, muốn gây thiện cảm, xin bạn để ý tới quy tắc thứ ba này: "Phải nhớ rằng tên một người đối với người đó là một âm thanh quan trọng và êm tai hơn hết thảy những âm thanh khác". Ông muốn đi thăm các xưởng của tôi không?
Lần đầu Tolstoi biến đổi tính nết, thành một người khác hẳn. Cậu nhịn ăn bữa trưa và để dành tiền giấy xe điện cho tới khi mua được một cuốn tự điển tả công nghiệp các danh nhân nước Mỹ. Chẳng thà nhường lối cho một con chó còn hơn là tranh nhau với nó để nó cắn cho.
Trái lại, bạn nên cố tâm gợi lên những vấn đề mà cả hai bên đồng ý. Bức thư đó, ông giữ trên ba mươi năm và đưa tôi coi khi ông lại nghe lớp giảng của tôi. Bà oán cả hai tai ông, vừa rộng vừa vểnh ra như tai voi.