Dần dà ý nghĩa của nó mới lóe lên trong đầu tôi. Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”. Vào một ngày định mệnh, một quyển sách đặc biệt nằm trên bàn, ngay trước mặt tôi.
Những người này leo lên đỉnh núi vào những đám mây, biến mất, rồi xuất hiện trở lại. Hôm nay tôi xin ca ngợi Christopher Columbus – vì tôi thấy ông, một tù nhân giữa đống dây xích, “phần thưởng” dành cho ông vì sự hy sinh của ông trong việc dong buồm đến những vùng biển chưa được biết đến trên bản đồ, để khám phá ra một lục địa vô danh và chứng minh rằng trái đất tròn. Nếu bạn có bằng cấp, bạn là người thành công.
“Thành công là một cuộc hành trình không đích đến – chỉ có một nửa niềm vui ở đó. Ông đã dựng tượng đài của 1 vị thi sĩ vĩ đại người Tamil ,Thiruvalluvar cao hơn 40 mét. Một số phương tiện vận chuyển có thể nhanh hoặc chậm hơn những phương tiện khác.
Các bậc phụ huynh gửi con mình đến các lớp học thêm để chúng học giỏi hơn nhằm kiếm được một công việc tốt hơn. Các vụ xô xát và giết chóc gần đây ở Đông Timor đã gợi lại tất cả các hồi ức này trong tôi lúc tôi hiệu đính quyển sách cho lần xuất bản này. Vâng,nhiều người trong chúng ta quá rập khuôn trong nghề nghiệp hoặc quá lệ thuộc các kĩ năng đã hình thành từ nhỏ .
Thực tế,bản thân ta thay đổi từng phút,từng giây. Mặc dù xuất thân trong một gia đình hoàng tộc, ông được sinh ra trong một ngôi làng nhỏ bé, nơi những túp lều tranh không có nước để sunh hoạt và không có cả điện. Ông lão tạm ngưng đào đất và tươi cười nói: “ Không, ở tuổi này rồi, tôi biêt slaf tôi sẽ không chờ nổi đến ngày ấy đâu.
Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao . Niềm vui của tôi đến tột đỉnh khi chúng tôi “tiếp quản” trường đaị học năm 1974. Chẳng phải “chẳng có gì hết” cũng là có một cái gì đó dấy ư?
Anh bán vé số và hoa suốt cả ngày, chỉ đi học buổi tối. Nhiều người trong chúng ta cũng gặp phải điều tương tự trong cuộc sống. Điều này không chỉ xảy ra ở nước bạn mà ở trên khắp thế giới !
Diền đàn dành cho ngwoif hùng biện trước thư viện trường đại học Malaya là ngôi nhà thứ hai của ông. Một lần khác mà tôi còn nhớ là lúc tôi bị đánh và bị đốt áo sơ mi vì không chuẩn bị sẵn sàng đi học khi xe đến đón dù hôm đó xe đến sớm hơn thường lệ. Sau đó,ông đã thành lập một vài doanh nghiệp nhưng tất cả đều thất bại.
Lim và ông James Chan phụ trách. Đặng nhận được sự quý mến của Mao Trạch Đông khi xây dựn một trong những khu công nghiệp đồ sộ mà chi phí tỉ lệ nghịch với gia tri chiến lược của nó, và bắt đầu thăng tiến. Vị tu sĩ tạo nên acis bòa thai này à? Ngày hôm sau cả làng quay ra chỉ trích vị tu sĩ : “ Sao ông có thể làm như thế chứ?”.
Nếu chúng không gấp gáp lên thì sẽ quá trễ để chúng học được một điều gì đó từ thất bại đó. Tuy nhiên, ta biết rằng cả nắng và mưa đều cho ta lợi ích. Cuối cùng,vào năm 1947,một cuộc khủng hoảng nhiên liệu khác thường đã xảy ra ở Nhật Bnar thời hậu chiến.