Sec Mỹ

Em đĩ bị trai xoạc khoái mở mắt không ra

  • #1
  • #2
  • #3
  • Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia. Nhưng mà cũng thấy có một niềm tin để hôm sau cắp cặp đến làm. Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.

    Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng. Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu. Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố.

    Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau. Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh). Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ.

    Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng. Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo. Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái.

    Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy. Ra trường bác khao to. Nhưng càng ngày càng không thấy thú vị với chúng.

    Cái bút này vỏ kín như bưng. Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều. Cái gì đời lấy đi, cứ để đời lấy đi.

    Vừa đọc lại một lượt, lại thấy vẫn khá ổn. Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí. Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ.

    Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không. Liệu hắn có phải quỷ Satăng không? Một câu chuyện có thể quyết định sinh mạng con người ư? Nó là một cám dỗ, một thử thách mà lâu nay ta vẫn thèm muốn. Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa.

    Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn). Sang Trung Quốc, sang Thái Lan đi. Những mối quan hệ thì vô số, chẳng thua ông to bà lớn nào.

    Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy. Hai bên dè chừng nhau. Ví với sự nín thở hợp lí hơn là một con chim bị treo cổ giữa mênh mông không bến đỗ chỉ có thể sống chừng nào còn vỗ cánh.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap