Sec Mỹ

Em gái tuổi teen dáng đẹp hàng ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em. Dù sao cũng có lẽ là một phần của truyền thống. Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn.

    Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết. Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết. Đầy là lần vỡ giấc thứ ba hay thứ tư gì đó trong đêm.

    Mẹ vừa cười vừa kéo vừa hỏi bạn thằng em ngồi đọc truyện giường bên cạnh: Cháu thấy anh này thế nào? Bình thường ạ. Tôi cho mình quyền bỏ học đến sở thú mà không báo cho ai cả. Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng.

    Chính em đã từng bảo như vậy còn gì. Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi. Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện.

    Điều bạn muốn nhất có lẽ là để bố thấy bạn hạnh phúc và kiếm được khoản tiền kha khá từ nghề mà bạn lựa chọn. Chưa thể biết ai biểu trưng cho Loài Người Nhất là một khuôn mặt cũ.

    Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng. Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa. Thế là cứ nằm cho ý nghĩ tràn lên, dâng ngập người.

    Chỗ khác, riêng xông hơi một lần đã 80. Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường. Dù trái tim đương bề bộn.

    Điều đó càng làm họ lấn tới, họ không hề coi viết là một công việc. Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa. Rồi về tủ để đồ mặc đồ.

    Hay mình bảo: Tùy đồng chí hiểu. Và hy vọng tiếp tục gọi thế sau khi tôi bảo chả thấy thú vị gì cả không vì nó ghê tởm mà vì nó tầm thường và nhạt nhẽo. Ít ai hiểu ai và ít ai muốn hiểu ai.

    Đó cũng là một công việc, thậm chí, nhàn nhã. Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Tôi cho mình quyền bỏ học đến sở thú mà không báo cho ai cả.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap