Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Thấy máu cũng không dồn xuống đầu như mẹ bảo mấy. Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa.
Nhưng bạn biết, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mọi người đều yêu mến bạn, yêu mến vì sự lơ ngơ bề ngoài và trí thông minh của bạn dù họ luôn cười và luôn đùa chê bạn lông bông, hâm hấp. Xuống tới tay anh em làm chuyên án thì… vẫn đói. Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng.
Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân. Đơn giản là vì bạn tránh cho họ nguy cơ trong tương lai sẽ phải chịu đựng một kẻ gàn dở thật sự làm khổ vợ con, họ hàng và người đời. Cố tiếp thu để làm tốt hơn.
Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi. Nằm trên giường cả ngày, lúc nào cũng có người bên cạnh nhưng ít trò chuyện được, những ý nghĩ gì diễn ra trong óc chị? Giờ thay băng, người thân bị xua ra ngoài hết, bạn đi lòng vòng. Chính nó làm bạn đau không ít.
Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do. Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé.
Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế. Dư luận thì ác nhiều hơn thiện. Dù sao sự lâu bị phát hiện cũng có thể có cái may.
Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại. Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó. Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng.
Sống dần hoá ra cũng không đến nỗi quá nhát gái. Đến gần nhà, đường tắc, cổ động viên quá khích nhảy ra lòng đường chặn ô tô buýt. Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có.
Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng. Thôi về đi kẻo vợ con mong. Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí.
Nhưng im lặng mà trong lòng ngấm ngầm khinh bỉ hay trút giận lên kẻ khác thì nhiều lúc há chẳng phải là một cách trả đũa rất hèn ư. Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng. Nó nhét vào cặp, cái cặp là lạ, và bảo có khá nhiều thư trả lời.