Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc.
Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra. Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc.
Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng.
Cậu đã làm hết sức mình. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. - Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp.
Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Sau đó, khi người được ủy quyền đã chứng tỏ được khả năng làm việc của mình và cho thấy họ đang đi đúng hướng thì mức độ thường xuyên của những lần kiểm tra, đối chiếu đó sẽ giảm đi. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định".