Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.
Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn.
Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa.
Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. - Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy.
Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Tớ rất ghét những thứ đó. Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây.