Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình. Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng. Bác gái: Ừ, cậu thích thì bắt một con về nuôi.
Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều. Nhưng em thèm được khỏe lại. Ta cảm thấy quá mệt mỏi và bất lực.
Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào. Học mấy tiết? 3 tiết ạ. Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt.
Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên. Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay. Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ.
em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi Không hiểu sao tôi không có thiện cảm với các chú. Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào.
Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ. Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi.
Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy. Trong lúc tập, gặp một người quen nữa. Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.
Chỉ là một thứ nhân vật làng nhàng cho dễ mào đầu. Cái xương sống đèn, mà nếu trông cái chụp đèn như một cái đầu búi tó thì nó là phần từ cổ xuống hông, được làm bằng nhựa mềm để chỉnh cái đèn gù hoặc gù hơn nữa. Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại….
Cái chỉ huy được họ chỉ là quyền lực cao hơn. Có tiếng bác gái ở giường bên trở mình, có lẽ vì bị đánh thức. Với đời người, ngắn lắm.
Nhưng bác sẽ không để cháu bỏ học đâu. Khi tôi thấy nó không đúng, tôi phớt lờ. Cháu đã đi đến một xã hội mà cháu sẽ đợi và sẽ rủ con người đến.