Trước hết, bạn cần dàn cảnh bằng cách cho người đó biết rằng bạn không tìm thấy một vài tài liệu quan trọng. Tiếc rằng, kẻ nói dối – một tay chuyên gia ít tiếng tăm -cũng hiểu điều này. Một số người sẽ nói về bất cứ điều gì nghe có vẻ tin cậy, thậm chí nói dối trắng trợn trước mặt bạn.
Nếu bạn muốn hấp dẫn ai đó trên cơ sở lôgic thuần túy, thì bạn ít có cơ hội thuyết phục người đó. Và đối với kẻ có lỗi, mỗi giây trôi qua dường như dài vô tận. Lý do là vì người đó suy nghĩ nhanh và cố gắng nhớ những gì mình đang nói.
Câu hỏi mẫu: “Nếu ông giải quyết vụ này, ông sẽ làm thế nào?” Câu nói kỳ diệu này mở ra cửa thoát cho cuộc trò chuyện. Cách này được thực hiện tốt nhất bằng việc đối thoại với từng người một. Manh mối 25 – Câu hỏi và lời tuyên bố phát âm không giống nhau
Bất kỳ sự chậm trễ nào cũng khiến người đó cảm thấy dường như tội lỗi nặng thêm. Với tư cách là một tiến sĩ tâm lý học, chuyên gia sử dụng liệu pháp thôi miên, tôi cung cấp cho các công ty cũng như các cá nhân một “lực đòn bẩy” mà ngay cả những luật sư hàng đầu, kế toán viên xuất sắc hay nhà quản trị sành sỏi cũng không thể có được. Điều này làm cho kẻ nói dối dễ dàng thú nhận hành vi của mình và “thu xếp ổn thỏa” với lời giải thích rằng việc đó không phải là chủ tâm.
Hãy xem xét khía cạnh bông đùa trong ví dụ này. Chẳng hạn, bạn hỏi tuổi ai đó và người đó trả lời: “Theo anh, tôi bao nhiêu tuổi rồi?” Rõ ràng là câu trả lời của bạn có thể ảnh hưởng đến người đó. Bạn có thể phải bỏ đi.
Như thế chúng ta có thể gạt bỏ mọi chuyện. Mấu chốt ở đây là, một người vô tội thường không có manh mối về những gì bạn đang bóng gió nhắc đến. Bạn có thể khuấy động cuộc trò chuyện theo bất kỳ hướng nào bạn lựa chọn.
Hầu như không một ai – kể cả hội thẩm đoàn – tin rằng đây là sự thật. Người thứ ba hoàn toàn đáng tin bởi vì hiếm khi chúng ta nghĩ đến việc nghi ngờ kiểu dàn cảnh này. Câu hỏi: “Jim, tôi tự hỏi không biết cậu có thể giúp tôi việc gì đó được không.
Hãy để người đó biết rằng (a) đây là cơ hội cuối cùng để giải thích, và (b) bạn có thể tìm hiểu những gì bạn cần từ người khác, cần cố gắng tăng tốc độ nói. Cách này thường sẽ làm cho người đó phải chùn bước. Nó làm cho họ cảm thấy không thoải mái.
Mấu chốt của phương án này không phải là kết tội, chỉ cần thông báo. Và vì muốn bảo vệ cô ta, anh ấy có thể chần chừ không muốn nói. Hãy tìm kiếm những dấu hiệu thở gấp và vã mồ hôi.
“Những lời dối trá xấu xa nhất thường được nói ra trong im lặng. Bạn thừa nhận khó khăn của người đó trong việc trả lời. Khi việc tranh luận trở nên vô hiệu, hãy dừng lại.