Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh. Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ. Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.
Hình như chưa bao giờ bạn nói mê. Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi. Cố tiếp thu để làm tốt hơn.
Mà mình chả biết quái gì về mình cũng là chơi. Trinh sát phán đoán: Người quen. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.
Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn. Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào. Họ vốn là những người khá nhạy cảm.
Nó đến sau mỗi pha bóng hỏng. Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc. Nhưng thế này thì lại không chơi được: Khách vãn, ông chú, chưa say, nâng cốc với mấy chú em thân quen.
Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu. Hồi lễ mừng thọ ông bà nội, bạn được giao nhiệm vụ thay mặt các cháu phát biểu, bạn có hứa sẽ học tốt và nên người, không ăn bám nữa sau vài năm. Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo.
Và dĩ nhiên, nó cần thuộc ít nhiều quyền sở hữu của họ. Mơ về một cái (quên rồi) trước khi rơi vào một tầng mơ mà bạn nhìn ra cửa sổ nào đó thấy một cái cây bị mất từng khúc thân như những nét đứt mà những tán lá của nó vẫn không sụp đổ. Chị hầu như lúc nào cũng dịu dàng với tôi, đứa trẻ 21 tuổi trong nhà.
Cả nhà bảo: Trật tự ở Hà Nội làm tốt hơn. Bác là bác rất không hài lòng. Cái vực của sự hỗn độn.
Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em. Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa. Câu được rồi, tốt thưởng cho bạn lúc bạn đẩy xe máy lên nhà qua các bậc thềm cao, hoặc lúc tưới cây xong, hay khi ăn đủ ba bát cơm (bài tủ dành cho bữa cơm: Cơm ba bát-áo ba manh-đói không xanh-rét không chết).
Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy. Căn nhà chắc sẽ trầm đi. Cũng có hôm ngủ khá say.