Bản năng sẽ mách bảo bạn nên nói cái gì và cái gì không nên nói. Thời gian là tiền bạc. Vấn đề này không chỉ riêng ở phái nam.
Và rồi giây phút mà tôi mong đợi đã đến. Danny đã khóc ngay trong phòng thu thanh. Có khoảng cách nào không, giữa lòng tin và sự đa nghi? Có lý do nào chính đang hay công bằng không khi chúng ta còn chần chừ chưa chịu đổi từ phái yếu sang quý cô? Dĩ nhiên không phải mọi phụ nữ nào cũng gọi là quý cô quý bà được.
Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước. Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói.
Tôi lấy ví dụ cụ thể là ngày nay phụ nữ ngày càng có vai trò cao hơn trong xã hội. Chúng ta có thể bắt đầu với vẻ bớt e ngại hơn, dạn dĩ hơn. Và Joe đã trả lời hết sức chân thật, khiến mọi người đều bất ngờ.
phải không? Dạo này cô bé ấy học hành ra sao? Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi sáng đẹp trời ngày 1/5/1957 tại đài phát thanh WAHR. Có một câu hỏi mà tôi thường đặt ra khi gặp gỡ nhiều người ở các buổi tiệc…
Bạn thử tưởng tượng tôi há hốc miệng như thế nào! Anh ta nói hay quá! Cứ như làm thơ vậy. Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ. Nếu bạn là người nghiêm nghị thì hãy xem anh ấy có nghiêm nghị hay không.
Tôi đánh giá sự cuốn hút và thú vị của một người khách theo bốn tiêu chuẩn. Nói là đi buôn cho oai chứ thật ra toàn bộ số hàng chỉ là một thùng gỗ đựng sách giáo khoa… của người khác. Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb…
Khờ khạo như thế thì nguy to, phản tác dụng hoàn toàn! Bạn có muốn nghe kể về tim gan của ông hàng xóm kế bên nhà bạn không? Hay chẳng hạn như chuyện cô công nhân của bạn đi nghỉ cuối tuần với mẹ chồng như thế nào… Có thể là không, vì thế hãy uốn lưỡi bảy lần trước khi… cởi mở. Bắt đầu từ những chuyện thường nhật trong cuộc sống chứ đừng đụng đến đề tài quá hóc búa. - Chào anh, xin anh cho biết lý do vì sao anh đã tình nguyện trở thành một phi công?
Tất cả những điều thú vị đó diễn ra không chỉ nhờ những gì tôi nói, mà nhờ vào việc tôi biết lắng nghe. Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ. Tại sao chúng ta không đun nóng Đại Tây Dương lên? Khi phía dưới quá nóng thì những chiếc tàu ngầm này cũng phải ngoi ngóp bò lên mặt nước thôi.
Sau đó là âm thanh có vừa đủ nghe hay chưa… Giữ micro cách miệng một khoảng nhất định và nói một cách tự nhiên thoải mái. Tôi luôn chú ý đến cách làm sao để tất cả các bạn hữu đều tham gia vào bàn tròn. Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán.