Don Rickles là một chàng trai khoái chọc cười trên sân khấu cũng như ở các bàn tiệc. Đôi mắt xanh của Stevenson nhấp nháy. Stengel có thể nhấn chìm mọi câu hỏi, thậm chí còn làm người đặt câu hỏi trở nên hoang mang và bối rối.
Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp. Khi tham dự một bữa tiệc thì lại có vô vàn tình huống, vô vàn đề tài để nói. Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi.
Ngừng ba giây để thở, Dick nói tiếp: Vấn đề chính là chỗ đó! Tôi cần một người đánh thức khán giả dậy sau khi họ đã được Sullivan ru ngủ. Trong một cuộc trò chuyện hẳn bạn sẽ nói một điều gì đó về bản thân của mình. Không may là trò đùa này lại thành công ngoài sức tưởng tượng.
Martin Luther King Jr. Vậy tại sao chúng ta lại để phát ra những từ này? Chúng giống như cây nạng mà bạn phải dựa vào vì sợ mình đi khập khiễng. Và tên tuổi ông cũng nổi tiếng như nghệ thuật Stengelese của chính ông vậy.
Những người hùng biện hay nhất, những nhà đàm phán giỏi nhất, những con người tuyệt vời nhất, tất cả đều có lúc mắc lỗi lầm. Ông không chỉ chứng tỏ mình là một người theo kịp thời đại mà còn là một con người của thời đại. Có thể họ không giỏi hùng biện trước đám đông, hay không giỏi diễn thuyết trong một vài trường hợp, nhưng họ cũng có một trình độ ăn nói nhất định thì mới có thể đạt được một vị trí đáng kể.
Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài. Đề tài nói của anh phá kỷ lục về số người tham dự của chúng tôi!. Ông bầu của đội bóng chày NewYork Yankee, Casey Stengel, vốn nổi tiếng là một người có nghệ thuật nói mơ hồ.
Cô ấy cần phân tích, nhận xét, phản hồi lại ý kiến của họ một cách sâu sắc và khoa học. Anh bạn you know liệu có giao tiếp hiệu quả không nếu cứ để thói quen bạn biết không lấn áp? Một thói quen nhỏ nhưng đem lại một tác hại có thể không nhỏ chút nào. Cuối cùng, vào buổi lễ quan trọng ấy, tôi quyết định nói về cha tôi.
Tháng 10-1993, Bob Woolf, người bạn và đồng sự thân thiết nhất của tôi đã vĩnh viễn ra đi một cách đột ngột. Và hãy nhớ rằng trước khi muốn là một người nói giỏi thì phải là một người nghe giỏi. Với một người bạn chí thân thì dĩ nhiên chúng ta có thể bàn về chuyện lương bổng.
Có thể tôi không thích, nhưng nếu không biết thì tôi sẽ trở thành người lạc hậu. Đến giờ giao thừa thì chạy ào đến bữa tiệc tiễn đưa năm 1958 và đón chào năm 1959. Các cầu thủ hai đội sẽ… Ngay lúc đó thì trận bão tuyết diễn ra.
Đôi lúc bạn cũng có thể pha vào một chút khôi hài để làm vơi bớt không khí ảm đạm. Giọng nói quen thuộc của Boom-Boom vang lên: Apple Tree ở vòng đua thứ ba, trường đua Hialeah. Chẳng hạn như việc tặng quà.