Vị khách mời có óc khôi hài này đã lôi cuốn được tất cả mọi người. - Cậu có thể qua chào người thân của tôi một tiếng được không hả Sinatra? Ông này cốt ý muốn xem tổng thống sẽ phản ứng như thế nào trước một số tiền lớn như vậy, số tiền mà có lẽ con người tài giỏi đến từ ngôi làng Vermont nhỏ bé kia chưa từng trông thấy bao giờ.
Chớ nên nhảy ngang xương vào cuộc đối thoại của người khác chỉ vì muốn gây sự chú ý. Tôi đọc rất nhiều các bài diễn văn. Tôi hỏi làm thế nào mà ông giữ được vẻ tươi tắn như thế, Lasorda bình thản nói rằng: Ngày tuyệt vời nhất trong đời tôi là ngày đội Dodgers chiến thắng, và cái ngày tuyệt vời thứ hai trong đời tôi là khi đội bóng nhận được những kinh nghiệm quý báu từ một trận đại bại!
Tôi đến chỗ Sergio và hỏi: Sergio này, họ mời anh đến đây như thế nào? Việc dùng từ chính xác phần nào thể hiện trình độ hay quan điểm của người nói đối với xã hội nói chung. Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob.
Đừng nhìn vào bức tường hay nhìn ra ngoài cửa sổ. Cha đã mất ba năm về trước. Nói chuyện với vợ của bạn mình mà giả định rằng Nếu tối nay chồng chị đi chơi với ai đó… thì quả là thiếu tế nhị! Giả định kiểu này có thể dẫn đến kết cục thảm hại là bạn sẽ nhận được cái tát trời giáng từ bà vợ, chưa kể sau đó tới lượt ông chồng tính chuyện phải quấy với bạn nữa.
Rogers kể chuyện này trong một buổi thảo luận những chiến lược cho doanh nghiệp. Đơn giản vì ông chủ của bạn dĩ nhiên không ngang hàng với bạn. Và tôi sẽ cố gắng làm hết mình, thật chí còn thích thú nữa chứ sao.
Tôi sẽ làm việc từ thứ hai đến thứ sáu với tiền lương là 55 đô la một tuần. Đối với tôi, lần dự tiệc đông đúc khách khứa nào cũng khá hấp dẫn và mang chút thách thức. Một con người tài năng hết lòng đam mê nghề nghiệp.
Trước giờ giao thừa, tôi làm người thông ngôn chúc mừng năm mới trên các đường phố. Một bài hát không đi kèm nền nhạc. Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng.
Sinatra nói, Không, dĩ nhiên là không rồi. Hôm sau, Shirley tâm sự với đồng nghiệp ở tòa soạn Post: Sau đó, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã hòa mình được với khán giả. Thích nhất là được nắm tay cha tung tăng xuống đại lộ Howard, rồi đến công viên Saratoga.
Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào. Chúng tôi đã không hoảng loạn hay bị động. Chắc chắn Pacino không cố tình muốn gây cười, anh ta chỉ tự nhiên thốt ra cây ấy theo quán tính.
Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?. Cái gì không là không. Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi.