Một tục ngữ Trung Hoa nói: "Người nào cầm bông hồng mà biếu bạn, luôn luôn tay người đó phảng phất hương thơm". Những kẻ bực tức càu nhàu: "Tôi thức suốt đêm hôm qua!" có thể là những người đã ngủ nhiều mà không ngờ. Vậy muốn diệt ưu phiến trước khi nó diệt bạn thì bạn hãy theo nguyên tắc thứ năm này:
Rồi thì bức điện tín tới. Ông Englert nói: "Tôi về nhà, soát lại xem đã trả đủ tiền bảo hiểm nhân mạng chưa, cầu trời tha thứ cho những tội lỗi từ trước, rồi chỉ nghĩ tới cái chết. Tại sao vậy? Vì bà ấy đã bảo hiểm về tật bệnh.
Tâm hồn bị rung động quá chừng, nên mỗi khi ngồi một mình là nước mắt tràn ra. Ngày giáp lễ Giáng sinh, tôi ở sở ra hồi ba giờ chiều và thơ thẩn trên đại lộ thứ 5 để tìm sự khuây khoả. Toscanini mỗi đêm chỉ cần ngủ 5 giờ, nhưng Calvin Coolidge lại phải ngủ 11 giờ.
Hai ông bà kể với tôi rằng hôm trước có vụ oanh tạc Trân Châu Cảng thì hôm sau người con độc nhất của ông bà phải nhập ngũ. Mười phần chắc chìm hết năm. Ban giám khảo cuộc thi đó có: Eddie Rickenbacker, chủ tịch hãng hàng không Eastern Air Lines, Bác sĩ Stewart, W.
Vì đã quen, tôi ngủ trên lưng ngựa mà không sao hết. Chúng ta hãy xét định lệ thứ nhất đã: Vạch rõ những sự kiện. Chúng gặp người đầu phòng kế toán của tôi.
Nếu bạn làm đúng theo đây thì sẽ không bao giờ còn buồn vì lòng bạc bẽo của người đời Ông này giảng cho ông Lincoln hiểu sự lầm lỡ của ông. Bác sĩ Edmund Jacobson ở trường Đại học Chicogo còn đi xa hơn nữa.
Tuy bà đã có nhiều cháu nội, trông bà chỉ vào trạc bốn mươi. "Câu chuyện xảy ra trong đại chiến thứ nhất. Không cần phải học ở Harvard mới tìm thấy chân lý ấy.
Ông Stanton đã không chịu thi hành lệnh ấy mà còn la rằng Lincoln phải là thằng điên mới ký cái nghị định khùng như vậy được. Tôi không kể chuyện ông "X", ông "Y" nào, hoặc "một người quen ở Ohio" cho bạn nghe đâu. Nếu tôi đủ can đảm thì đêm ấy tôi cũng đã tự tử như vậy.
Năm 1934, ông sống bảy tháng trong một văn phòng đào dưới tuyết, gần Nam cực. Bạn nên nhớ rằng tinh thần ấy có thể làm cho hạnh phúc trong đời bạn tăng lên gấp đôi vì ta chỉ dùng phần nửa những đức tính của ta để làm việc. Không ai muốn xài bạc giả hết".
Nhờ có nó tôi sẽ tránh được hai nạn này là: hấp tấp và do dự. Thực tôi không còn thì giờ mà cũng không còn sức để lo lắng nữa". Nếu không làm sao cho tài chánh khá lên được thì cũng cứ vui vẻ, đừng đày đọa tấm thân mà uất ức vì một tình cảnh không sao thay đổi được nữa.