Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ. Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử. bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế.
Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật. Pha bóng nguy hiểm đầu tiên của trận bán kết 1 qua đi. Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng.
Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa. Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời. Đôi lúc, bạn có một chọn lựa khác.
Vì có lẽ ông ta có một sự thân quen với tiềm thức của mình. Hai chị em cùng phấn đấu. Vào đây, trời trở nên dịu hẳn.
Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt. Cái chính nằm ở sự tự điều chỉnh. Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản.
Vào đây, trời trở nên dịu hẳn. Con sông trước mặt thật xanh và êm. Cháu bảo: Bác Hồ cũng để râu đấy ạ.
Hôm qua hứa với bác là 8 giờ vào. Có thể phơi phới niềm tin. Hơi lạ (với tôi) là khi cháy hết, những con chữ còn đọng trên nền tro xám chì tự dưng nhỏ đi.
Còn anh thì vẫn phải sống. Rồi thì bạn vẫn hồn nhiên nhưng đó là một vết thương đầu đời trong tiềm thức mà những sự thể tiếp theo làm nhói lại. Có điều, bạn đã ngồi im rất lâu trong những năm cấp ba và đại học.
Đôi tay nàng vẫn lần tràng hạt. Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở. Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa.
Bạn nghe tiếng tít tít tít tít liên hồi từ nơi xa vắng. Lần đầu cảm thấy rõ rệt mình bất lực khi muốn giữ danh dự trong thế giới này khi lâu nay để nó cuốn đi. Trong lúc tập, gặp một người quen nữa.