Vậy, muốn giữ hạnh phúc trong gia đình xin bạn nhớ quy tắc thứ ba: Đừng chỉ trích Bạn có khi muốn rầy cháu nhỏ. Nghĩa là tôi nói cho họ giận, không cần tự đặt vào quan điểm của họ. Bạn tưởng ông Hurock tranh biện với va sao? Không, ông đã biết từ lâu rằng dùng lối đó với đào kép không được.
Gặp mặt ông, tôi liền xin ông cho coi vật quý đó. Lần này bà mở toang cửa ra và hỏi: - Sao ông biết là gà tàu? - . Anh nghĩ tôi có nên giữ chị đầu bếp không? - Thưa bà, nên lắm chứ.
Xin bạn nhớ rằng chỉ có cách luôn luôn thấy ở trước mắt những quy tắc đã trình bày, mới có thể áp dụng nó được một cách tự nhiên, không khó nhọc, như cái máy, và làm cho những quy tắc đó thành ra bản tính thứ nhì của bạn. Không hề tòng học một trường đại học nào hết, mà chưa đầy bốn mươi sáu tuổi, có tới bốn trường đại học cấp bằng danh dự cho ông, lại làm Hội trưởng ủy ban dân chủ quốc gia, và Tổng giám đốc sở Bưu điện. Sáng dậy, ông xuống nhà dưới, thấy phòng ăn vắng ngắt vì cả nhà còn ngủ, ông ca một điệu bí mật, luôn luôn một điệu đó, để nhắc rằng người bận việc nhất ở nước Anh ngồi ở nhà dưới một mình, đợi người ta dọn điểm tâm cho ông.
Ông trả lời một vài câu thôi, rồi nhất định không trả lời những câu khác. Vậy thì làm sao kiến thức hẹp hòi của mày có cơ hội mở mang được". Bởi ta cho như vậy là để được tiếng hảo tâm, để thỏa lòng ưu làm việc nhân, đẹp và cao cả, và để phước về sau.
Isaac Marcosson, nhà quán quân về môn phỏng vấn các danh nhân, nói rằng phần đông phỏng vấn viên không thành công chỉ vì quá chăm chú tới những câu vấn thành ra không chú ý nghe những câu đáp. rồi việc đó nữa không. Một hôm, tôi gặp một người trước làm biện sự một hãng cho mướn nhà, tôi hỏi ông ta có thể cho tôi biết nhà tôi ở, tường xây bằng gạch đặc hay gạch rỗng.
Nhưng, khi vì rủi ro, người bếp làm cháy món thịt quay thì bà đã không phàn nàn, còn vui vẻ tha thứ mà ăn. Những kỹ thuật gia giúp việc ông Andrew Carnegie biết rõ giả kim thuật hơn ông nhiều. Vậy ta phải hết sức trổ tài cho họ vừa lòng".
Nếu bạn không đồng ý với họ, tất bạn muốn ngắt lời họ. Adoo, ông này thấy vui thích bội phần và kể lại như vầy: Nếu bạn muốn được lòng người đó, hãy khéo léo tỏ cho họ thấy rằng ta thành thật nhận sự quan trọng của họ trong địa vị của họ.
Phải hoan hỉ giao du với người thì mới mong người hứng thú giao du với mình. Khi đi qua một gian nhà sạch sẽ, ông hỏi: "Tại sao bọn này không dùng điện?". Ai cấm các bạn bắt chước các nhà thông thái? Nếu bạn sẵn sàng nhận rằng bạn có thể lầm được thì khỏi lo gì hết.
Nó tràng giang đại hải như một bộ bách khoa tự điển vậy. Không, ông nói: "Thầy có thể nghiên cứu việc này được. Anh chuyên môn dạy chó và ngựa làm trò trong những rạp xiếc.
2- Nhân viên đó còn nói rằng hãng hoàn toàn có lý, không cãi gì được nữa và như vậy nghĩa là khách hàng hoàn toàn lầm lộn, không còn chối gì được nữa. Ông ấy thấy rõ như vậy và điều đó làm cho ông vui là lẽ tự nhiên. Phương pháp của Thurston khác hẳn.