Tôi không ngờ rằng ông nói chuyện vui vẻ như vậy. - Điều lệ của hội đó định rằng một cái máy chế tạo theo phép không được có một nhiệt độ cao hơn quá 22 độ nhiệt độ trong xưởng. Y đầy tật xấu, như một đứa trẻ quá nuông chiều, và hết sức "khó chịu", hành hạ ông bầu đủ tình đủ tội.
Tôi thì tôi ưa trái cây lắm. Chúng ta cùng xét lại xem. Ông bắt tay hai đại tướng đó nói: "Xin mời hai Ngài ngồi xuống đây, chắc hai Ngài mệt lắm".
Bữa đó, tôi đã mất hết điềm tĩnh, xin ông thứ lỗi cho". Ông có hai đứa cháu làm cho mẹ lo lắng nhiều lắm vì đi học xa mà không bao giờ viết thư về nhà. Ông sẽ không thu được một đồng nào hết, vì tôi không đủ sức trả giá ông định, sẽ đi mướn nơi khác để diễn thuyết.
Những kẻ thù của ông kiếm chuyện rằng ông chỉ là một kẻ ngụ cư và như vậy không đủ điều kiện được bầu làm thống đốc. Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình. Nhưng ông đã phí công công kích và đã hoàn toàn thất bại.
Nói với người ấy về cái sở thích, hoài bão của họ". Bà tôi mất, cách đây vài năm, hồi cụ 98 tuổi. Và sự khéo léo của ông được thưởng như sau này:
Trong tuần lễ bày hai con chuột đó ra, số hàng bán được tăng lên năm lần. Đức Thích Ca nói: "Oán không bao giờ diệt được oán; chỉ có tình thương mới diệt nó được thôi". Nhiều năm kinh nghiệm trong nghề đã giúp tôi hiểu lòng người và mới trông thấy ông, tôi đã biết ngay ông là một người trọng lời hứa và danh dự.
Nếu lúc đó không vừa lòng thì sẽ mang lại đổi. Tóm lại, nếu bạn muốn cho ai phát triển một đức tính nào, bạn nên hành động như đức tính đó đã là một đặc sắc rõ ràng nhất của người đó. Lời khuyên đó không mới mẻ gì.
Ngày nào cũng như vậy. nhưng, nghĩ kỹ, lỗi đó cũng không nặng gì, chỉ là. Có lẽ vì giận dữ mà tôi đã xét anh vội vàng quá, nghiêm khắc quá.
Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó". Một tuần sau, áo đó quả nhiên hết thôi, và từ đó tôi hoàn toàn tín nhiệm cửa hàng đó". "Bạn phải xử trí ra sao cho người đó thấy sung sướng làm công việc mà bạn đề nghị".
Tôi cảm tạ ông và kính chúc ông. Đừng nói suông: Phải, việc đó nên làm, rồi để đó. Cái tài nhớ được và kính trọng tên bạn, và tên những người cộng sự của ông, là một trong những bí quyết đã làm cho ông nổi danh; ông tự phụ rằng nhớ được tên họ một số đông thợ của ông, và khoe rằng ông còn đích thân chỉ huy xí nghiệp của ông ngày nào, thì không có những vụ làm reo khuấy rối sự yên ổn và cần mẫn trong các xưởng ông ngày đó.