Mắt lòa, cụ không trông rõ hình, nhưng câu hỏi độc nhất của cụ là: "Trong hình bà bận áo gì, cháu?". Chỉ có mỗi một cách thắng trong một cuộc tranh biện, là tránh nó đi. Tôi ngoan ngoãn hứa sẽ vâng lời.
"Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký. Có khi cháy lan rộng, đến nỗi phải kêu lính chữa lửa tới. Tóm lại, cái quan hệ tới mình nhất thì họ để lại sau cùng và xét toàn thể thì thư đó khêu gợi sự phản đối hơn là sự hợp tác".
Khi George Pullman và Carnegie tranh nhau độc quyền chế tạo những toa xe lửa có giường ngủ cho một công ty hỏa xa nọ, hai bên chỉ trích lẫn nhau, đua nhau hạ giá, thành thử đều không lời. Vậy tất cả việc thiện hay nỗi vui mừng mà tôi có thể mang lại cho đồng bào tôi, tôi phải làm ngay từ bây giờ. Webb, thanh tra Công ty Điện khí ở Philadelphie, cũng tìm thấy chân lý đó khi ông đi thanh tra tại Pensylvanie.
Đã đành, cái gì ta thích thì ta để ý tới luôn, nhưng chỉ có một mình ta để ý tới nó. Anh không ra lệnh cho các em đâu, không muốn quấy rầy các em đâu. Ông nói với các nhà nhiếp ảnh rằng: "Anh em còn lạ chi việc đó.
Chiếc xe bán được tức thì vì chính khách hàng đã tự tính giá lấy. Thiệt chúng ta nhẹ dạ vô cùng khi tin chắc một điều gì, nhưng có ai chỉ mới tỏ ý muốn bắt ta rời bỏ điều tin tưởng đó đi, là ta bênh vực nó một cách giận dữ, tàn bạo. Nghe lời ông khuyên, tôi thí nghiệm "tuần lễ mỉm cười" và ngay sáng hôm sau, khi rửa mặt, ngó trong gương, tôi tự nhủ phải bỏ cái bộ mặt đưa ma đó đi và quyết chí mỉm cười.
''Tôi được nhờ nhà tôi nhiều hơn là được nhờ những người khác. Họ nghĩ tới họ, sáng, chiều, và tối. Ông lại khuyến khích cho ông chủ nói.
Tại sao? Tại họ nghĩ tới họ, tới cái mà họ đương tìm kiếm. Chỉ nhờ vài giọt i-ốt, mà tiệm bào chế nào cũng có bán nên bạn khỏi phải sống trong các dưỡng đường dành cho những kẻ bất thành nhân. Freud, nhà bác học Đức trứ danh về bệnh thần kinh nói rằng hai thị dục căn bản của nhân loại là tình dục và thị dục huyễn ngã.
Và sau vô số kinh nghiệm, tôi nhận rằng cách hay nhất để thắng một cuộc tranh biện là tránh hẳn nó đi. Nhưng vấn đề không phải ở đó. Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng.
Đành hủy tờ giao kèo, chớ biết sao bây giờ! Em sẽ thiệt 2. Chúng tôi khuyên nên bỏ ý muốn làm cho khách hàng tin theo mình. Tôi đường quạn đây thì đọc nhằm bức thư của một kẻ tự thị chỉ nói đến vinh dự của y, ý muốn của y thôi! Cha chả là ngu! Vậy mà làm nghề quảng cáo chứ (!) "Sự quảng cáo của Quốc gia, nhờ công ty chúng tôi truyền thanh đã mở đường cho lối quảng cáo mới đó.
Có một người gửi cho ông mười bốn bức thư mà nhiều bức chửi ông hẳn hoi; một người khác lại dọa trả lại phố, nếu ông không có cách nào cấm người mướn từng trên ngay ban đêm! Ông ấy nói: Gặp được người như tôi vui làm sao! Rồi không cầu xin ông, ông cũng tự hạ tiền mướn xuống một chút. Anh Emile và tôi định thực đơn. Chẳng thà nhường lối cho một con chó còn hơn là tranh nhau với nó để nó cắn cho.