Sec Mỹ

CCậu bé trai thích lái máy bay khi yêu má của thằng bạn thân

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dù sao việc bị phê bình tôi quá cũng làm hắn nao núng qua tối. Nhưng mà sau đó thì sao? Có mèo lại hoàn mèo? Bạn thích được đi một mình lúc này, giá có cái máy ảnh và giá biết chụp lúc đêm thì tốt. Còn anh thì vẫn phải sống.

    Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng. Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay.

    Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run. Còn cái quần thì rộng thùng thình. Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng.

    Tôi thì đã cảm nhận như vầy về cô ta trước lúc bê đơn đến. Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc. Họ là mỗi con người.

    Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ. Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè. Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra.

    Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Thua còn có năm nghìn an ủi. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình.

    Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Thôi rồi, chậc, lại mơ, bạn biết. Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ.

    Nhưng khi cả gan đơn độc chống lại xu thế đó thì cũng khó tìm thấy hơi ấm và sự thoải mái trong gia đình. Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra. Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ.

    Đến lượt máy treo ngược người. Tôi cũng có dự định ấy. Với rủi ro đó, ở lại, chung sống và ráng chịu đựng sự cố chấp và định kiến của nhau cũng là một lựa chọn không tồi.

    Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi. Có thể nàng sẽ đến ít hơn dù nàng đến thì cũng chả sung sướng gì. Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap