Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo. Có thể tôi sẽ không bao giờ được lên sân khấu cầm cái micro thao thao bất tuyệt. Bốn người đầu đều nói rất hay, nhất là vị giáo sĩ người Do Thái của Bob.
Những người lính cứu hỏa và nhân viên cấp cứu lay tôi dậy: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh có sao không?! Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim. Nếu được tàng hình bạn sẽ làm gì đây, hoạt động từ thiện hay sinh lợi riêng cho bạn?
Tôi trả lời rằng tôi vẫn cứ thành thật mà thôi. Tôi xin chịu trách nhiệm. Đừng giải thích hoạt động của con chíp điện tử trong cái lò nướng bánh hiện đại như thế nào.
Ví dụ nếu nhà bạn có một khoảng sân vẫn thường là chỗ rượu trà lý tưởng, nhưng hôm nay thời tiết nóng bức oi nồng thì bạn nên chuyển vào trong nhà có quạt hay máy lạnh. Tôi biết mình phải kiềm chế cảm xúc lại. Nếu không chuẩn bị tâm lý trước thì bạn sẽ thật sự bối rối.
Tôi còn nhớ khi lần đầu thực hiện một buổi trò chuyện trên truyền hình, tôi đã run và hồi hộp như thế nào… Nhưng đôi khi, ngay cả những tình huống ngặt nghèo nhất, người ta cũng hài hước một tí để vơi bớt sự căng thẳng. Bối rối hay lo sợ chẳng giúp bạn giải quyết được gì.
Kết quả là: Bài tường thuật trực tiếp kỳ quái nhất được mọi người thông cảm và tán thưởng nhiệt liệt. Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng. Tôi sẽ giới thiệu cậu với họ.
Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Khi được hỏi về những điều không như ý muốn, thái độ của bạn thế nào? Bạn có hóm hỉnh như John Lowenstein? Đừng phủ nhận thực tế, hãy nhìn thẳng vào nó và cười với nó. Tin tôi đi, tôi biết điều này rõ lắm.
Don nói nhỏ với Sinatra: Vỗ mạnh hơn cho tình cảm vào, Sinatra. Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề. Thời tiết không khá lên nhưng thang máy đã hoạt động lại.
Hay ít nhất cũng phải có một tờ giấy trong tay ghi mục đích và những nét chính của cuộc họp. Bạn phải biết nhấn mạnh ưu điểm của món hàng sao cho thuyết phục. Khi có quan điểm như vậy, bạn sẽ thấy rằng được trò chuyện với những người nổi tiếng là một dịp may thú vị.
Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó. Khi chiến tranh thế giới thứ hai bắt đầu diễn ra, Churchill đã đến nói chuyện với các sinh viên một trường đại học ở ngoại ô Luân Đôn. Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa.