Sau cùng, ông hỏi qua loa về lý lịch ông Cubellis, rồi mời ông phó hội trưởng lại nói: "Tôi tưởng ông này giúp việc cho chúng ta được". Ông này cũng không ra ngoài lệ đó. Chúng tôi ngồi chung quanh một cái bàn tròn.
"Đối với Northchiffe, hay Rockefeller hay một nữ văn sĩ đa cảm thì hành động như vậy được lắm. Và mọi sự được vừa ý thiệt. và ta nên thi hành những phương pháp của đại tá House.
Địa vị đó rất có lợi cho ông và ông quyết giữ nó. Có phải để nói: "Xin ông đừng cho in tấm hình đó nữa, tôi không thích nó" không"?. Xin gấp sách lại - Và ngay từ bây giờ, người đầu tiên nào lại gần bạn, bạn cũng đem thí nghiệm vào họ thuật khen đó đi.
Rồi họ lựa một người khác cho chỉ huy phòng kế toán. Thú thực là tôi thất vọng. Cho nên ông để cho Tổng thống Wilson tưởng rằng chính Ngài đã có quyết định đó.
Chúng ta cùng xét lại xem. Nhưng tôi dằn lòng xuống. theo học lớp giảng của tôi, kể lại cho tôi nghe như sau này:
Trân trọng Ký tên: J. Chúng tôi không quên ông. Vả lại, nếu ta có tính rụt rè của Meade thì ta cũng đã hành động y như ông ta.
Ông thấy rằng họ có chỗ này đặc biệt nhất là lúc nào cũng cần được người khác khen, khuyến khích và chú trọng tới họ, cả trong những tật lố lăng nhất của họ. Nhất là những bộ đồ giá đó. Khăn bằng hàng Cachemire đồ xứ cổ, giường ghế đóng ở Pháp, bức tranh của họa sĩ ý Đại Lợi và những tấm màn bằng tơ, di tích của một lâu đài bên Pháp.
Khi chúng tôi lại gặp nhau ở hội nghị, ông ta trò chuyện với tôi, có lễ độ lắm (trước kia không khi nào ông nói với tôi nửa lời). Ông đem bộ đồ đó lại tiệm, phàn nàn với người làm công đã bán bộ đồ đó cho ông. Bạn nên nói như John Wesley khi ông thấy một người say rượu lảo đảo ngoài đường: "Nếu trời không thương, thì ta cũng đã như người này".
Mới đầu, hạnh phúc của ông bà đầy đủ quá, hoàn toàn quá, đến nỗi có khi cả hai đều quỳ gối, cầu xin Thượng đế gìn giữ họ trong cảnh thần tiên đó. Các ông chủ xí nghiệp biết rằng tỏ đại độ với thợ đình công là có lợi cho mình. Chỉ có thể nói khào khào, nho nhỏ, không ai nghe rõ được cả.
Ông xét và thử giùm chiếc xe này giúp tôi. Jim Farley hiểu rằng hạng trung nhân đều thấy tên mình êm ái hơn hết thảy những tên khác. Rồi sáng hôm sau, tôi nhận được của ông một bức thư.