Các cậu muốn thắng thì các cậu phải có sức mạnh, muốn có sức mạnh thì các cậu phải đoàn kết với nhau. Tôi dẫn ông anh vào chỗ xông hơi. Mệt hay muốn xin bác cho ôn thi ở nhà cũng phải nói với bác chứ.
Bác vòng sang phía trái tôi. Lát sau tôi lẻn xuống. Tôi đáp cứ năm phút thì nó tự động ngắt.
Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy. Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục. Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa.
Hồi lâu, nàng bảo: Anh có chuyện buồn gì thế?. Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả. Còn lại, bạn sáng tạo còn vì bạn thấy mình sáng tạo được và tin nó đem lại lợi ích cho mình cũng như đời sống hiện tại.
Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng. Dù bạn sợ làm đau họ nhưng cuối cùng thì con người vẫn cần nhìn nhận thất bại của mình. Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.
Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên. Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay. Tôi muốn gặp ông cụ.
Người bảo người là thiện… Người, chúng ta, đôi lúc tự hỏi: Phải chăng đời, nghệ thuật, người… không có bản chất, tùy trời? Như thế có vẻ duy tâm. Và bản thân họ phải tự thoát ra. Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn.
Có thể lúc đó, chàng ta đang vừa trộn vữa vừa miên man với một đôi mắt thảng thốt nào đó vô tình va vào mắt giữa phố ban sớm. Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động. Chuyện đó làm tôi buồn mất mấy ngày.
Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi. Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không. Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng.
Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình? Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh. Đầu tiên tôi đốt cái cuốn sách tiếng Anh (đã xé thêm mấy trang sau khi mẹ về).