Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế. Nhưng bạn muốn một cuộc sống hơn thế. Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy.
Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết. Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau. Khi đôi tay khô héo của nàng áp lên má ta, ta vẫn thấy sự dịu dàng và mềm mại.
Hãy coi đó là một vụ tự sát và ông được lên thiên đàng. Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Cặp giò kia phàm tục quá.
Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi. Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình. Bạn chỉ muốn họ nhìn vào sự thật nếu họ còn khả năng nhìn.
Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai. Nàng nằm nhớ người yêu cũ. Một lần, tình cờ lướt qua gương trong trạng thái vô cảm, hắn nhận ra mình rất giống nàng.
Cháu không tranh luận, không đủ sức tranh luận. Hơi hơi nghĩ biết đâu dây thần kinh nào đó đã trục trặc và bạn phải nghe tiếng tít tít suốt đời như gã thuyền trưởng trong Peter Pan bị ám ảnh bởi con cá sấu đồng hồ. Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến.
Thế mà rồi cũng ngủ được. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Nhà văn nhìn vào mắt nàng.
Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh. Ta đâu ham hố thắng thua. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Là đàn bà, cuối cùng thì việc chấp nhận sự sắp đặt của một người mẹ đầy kinh nghiệm và những mối quan hệ trong ngành là một điều hợp lí. Thoát khỏi trước khi họ chết. Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương.
Tôi đã bắt đầu chán việc chữ nghĩa và tôi có thể làm việc khác. Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian. Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ.