Nó làm thay đổi suy nghĩ của tôi về con người. - Quan tâm chăm lo cho đời sống tinh thần của mình không có nghĩa là phải đi đến những lớp dưỡng sinh, chăm chỉ nguyện cầu hay thực hiện những nghi thức tôn giáo. - Dành vài phút để ngồi yên lặng, thư giãn cơ thể và tâm trí, chúng ta có thể quan sát rõ ràng hơn những dạng suy nghĩ đang được tạo ra trong tâm trí mình.
Vẫn là miệng nhưng không nói, vẫn là mắt nhưng không thấy, vẫn là một cơ thể nhưng không cử động. Một thính giả đã trả lời: “Ba”. Tôi cảm thấy cơ thể mình được thư giãn.
Cơ thể tôi trở nên nhẹ nhàng không trọng lượng. Tâm trí tôi lắng dịu. Hoàn cảnh, các mối quan hệ và số phận của chúng ta chỉ là tiếng vọng đáp lại của cách tư duy và hành động của chúng ta, vì vậy chúng ta phải chịu trách nhiệm với bản thân mình.
Quan tâm là chăm lo, nhưng để giúp được người khác, chúng ta cần phải sáng suốt và không lo sợ. Nếu muốn được tha thứ thì trước hết ta phải sẵn lòng tha thứ. Hệt như vậy, nội dung của ý thức chúng ta cũng là sản phẩm của ba thành phần cốt lõi sau:
Khi những người tham gia thí nghiệm có những suy nghĩ tích cực và có cảm giác hạnh phúc, cơ thể sẽ sinh ra một lượng lớn chất kháng thể - loại kháng thể bảo vệ cơ thể khỏi những lây nhiễm qua đường hô hấp. Lại có những người luôn xem người khác là nguyên nhân của những điều không may xảy đến với họ. "Rường cột" vẫn còn đó nhưng phần "nền móng" đã ra đi.
Nếu chúng ta chỉ cảm thấy tốt và hạnh phúc khi thắng thì chắc chắn hạnh phúc đó sẽ không thể vững bền. Cơ thể tôi trở nên nhẹ nhàng không trọng lượng. Tiếng nói trong ông như một kẻ thù, khiến ông trở nên căm ghét bản thân.
Tất cả đều được lưu trữ trong tiềm thức. Ai cũng áp dụng được, ở mọi độ tuổi. * Thứ hai, hãy nói những câu này ở ngôi thứ nhất.
vì những điều này liên tục thay đổi. Vì vậy, để sự bình yên trở về với tâm trí, chúng ta cần cuộc hành trình hướng nội. Có khi, lời qua tiếng lại trở nên dữ dội như một trận đấu võ đài chứ không còn đơn giản, nhẹ nhàng như một trận bóng bàn nữa.
Và bản thân chúng ta cũng không quên trách nhiệm của riêng mình trước sự đóng góp của người khác. Nó sẽ làm bạn hài lòng một cách sâu sắc, bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn, sống hữu ích hơn và bạn cũng sẽ được đánh giá cao hơn. - Trước hết, cần học cách quan sát trong tĩnh lặng.
Khả năng tha thứ cho người khác tùy thuộc vào việc ta trung thực với chính mình nhiều hay ít. Để đạt được sự khiêm nhường, chúng ta phải học cách nhìn nhận bản thân một cách đúng đắn và chân thành. Đó là suy nghĩ với thái độ lạc quan, chấp nhận và khoan dung.