cảm giác này có thể mạnh đến mức mọi thứ khác quanh mình đều trở nên vô nghĩa hay không đáng kể. Nó được diễn tả như là giáo lý “hành động hiến dâng”. Trong lúc đó, hãy chấp nhận cái đang là.
Sự vô minh tạo ra cái quầng chứa nhóm đau khổ; còn ý thức chuyển hóa nó thành trí tuệ. Chờ đợi là một trạng thái tâm trí. Suy nghĩ trở thành căn bệnh.
Hành động này gọi là “quan sát chủ thể tư duy”, hay nói cách khác là lắng nghe tiếng nói trong đầu bạn, hãy hiện diện ở đó như là chứng nhân. Hãy cảm nhận các xúc cảm ấy. Chẳng có gì xảy ra ở tương lai; nó sẽ xảy ra ở Bây giờ, đó sao?
Đó là không kể đến sự bạo hành về mặt tư tưởng, tình cảm và thể xác, sự hành hạ, sự đau đớn, và tàn ác mà hiện nay họ còn tiếp tục gây ra cho nhau cũng như cho các sinh vật hữu tình khác hàng ngày trên hành tinh này. Chúng làm cho họ sống thực hơn. Không một ai dự tính tước đoạt thứ gì đó của bạn.
Trong Bản thể hiện tiền, chủ thể và khách thể hòa nhập thành một, thành nhất thể. Đó là cánh cổng mở vào Bản thể hiện tiền. Đức Phật xem bản chất này là điểm cốt tủy trong giáo lý của ngài.
Ngay bên trong cái thế giới này cũng có những khác biệt lớn lao, nhiều “tiếu thế giới” khác biệt nhau, tùy thuộc vào các chủ thể nhận thức hay các chủ thể kiến tạo ra các thế giới tương ứng của họ. Phẩm tính ý thức của bạn ngay trong khoảnh khắc này sẽ định hình tương lai – dĩ nhiên chỉ có thể là cái sẽ được kinh nghiệm như cái Bây giờ. Trước khi vũ trụ xuất hiện, trước khi có vụ nổ lớn “big bang”, nếu bạn thích gọi như thế, không hề có một không gian trống rỗng bao la chờ sẵn để được lấp đầy.
Hầu hết, mọi người đều yêu thương cái bi kịch cuộc đời của riêng họ. So sánh với điều đó, hạnh phúc thực ra chỉ là thứ thô thiển. Có một chỗ dành cho tâm trí và kiến thức thuộc tâm trí.
Bao lâu họ vẫn còn là tâm trí của họ, thì điều mà họ sợ hãi và phản kháng nhiều nhất chính là sự tỉnh thức của riêng họ. Mọi thứ đều tươi tắn, tinh khôi, như thể vừa mới bước vào hiện hữu. Giấc mơ của người ở trạng thái mê muội bình thường lúc ấy sẽ biến thành cơn ác mộng.
Thay vì giết 10 hay 20 người bằng một thanh gỗ, hiện nay một người có thể giết được hàng triệu người chỉ bằng một động tác bấm nút mà thôi. Cái tích cực vốn đã ngầm chứa đựng bên trong nó cái tiêu cực chưa hiển lộ ra. Hành động thường tốt hơn không hành động gì cả, nhất là khi bạn đã bị vướng vào hoàn cảnh bất hạnh trong một thời gian dài.
Nếu bạn cho rằng mình cần có thêm thời gian, thì bạn nhất định sẽ có thêm thời gian – và thêm đau khổ. Thời gian chẳng quí giá chút nào, bởi vì nó chỉ là ảo tưởng. Tâm trí là một công cụ tuyệt vời nếu nó được sử dụng đúng đắn.