Nguy thật! Bạn có nghĩ rằng chúng ta cũng cần có trách nhiệm về điều này không? Nếu tôi có một hệ thống truyền thanh, hẳn tôi sẽ mời Nixon cộng tác. Họ sẵn sàng chia sẻ sự nhiệt tình đó khi tiếp xúc với bất cứ ai.
Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng. Giả sử bạn ở trên một hòn đảo với duy nhất một người nữa là bạn thân của bạn, anh ấy sắp qua đời vì bệnh ung thư. - Tôi kiểm tra xem đội cứu hỏa và đội cấp cứu Miami phản ứng nhanh ra sao trước một tình huống khẩn cấp.
Cứ mỗi lần làm MC trong một dịp nào đó thì tôi lại được người ta kéo lại và hỏi rằng: Larry này, ai là khách mời thú vị nhất, ai là khách mời chán nhất trong chương trình Larry King Live vậy? Trong chương này tôi sẽ trả lời bạn câu hỏi đó. Hay ít nhất cũng phải có một tờ giấy trong tay ghi mục đích và những nét chính của cuộc họp. Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh.
Tất cả những phát ngôn viên thành công đều có đức tính này. Chưa kể đến việc người nghe cảm thấy vô cùng nhàm chán. Tôi đã chọn đúng đề tài để nói.
Và họ cũng có những cảm xúc như chúng ta, thích hay không thích những điều gì đó như chúng ta vậy thôi. Harvey cũng đồng ý về tầm quan trọng của sự lắng nghe. - Nhưng đây là câu lạc bộ Rotary.
Khi vừa bước lên sân khấu, chân phải của tôi đặt ngay vào cái khoảng nhỏ đó. Khi nhân vật Alice không biết vô tình hay cố ý bàn ra tán vào về những dự tính của Ralph, Ralph đã nhìn thẳng và trỏ ngón tay vào giữa mặt Alice: Alice, cô thật là một người ba hoa lắm điều! Và cho dù hỏi với bất cứ ai thì bao giờ tôi cũng tạo ra một cuộc tranh luận vô cùng thú vị và gay cấn.
Vì sao tôi biết? Vì nó cũng vừa mới giúp ích cho tôi. Điều quan trọng nhất trong buổi lễ là tôi phải nói một bài diễn văn trước đông đủ các khách mời những người bà con họ hàng thân thuộc. Ngày 20/01/1961, vị tổng thống mới này đã khuấy động được lòng người dân Mỹ, giữa lúc đang bước vào một thập niên mới sau giai đoạn khó khăn ở những năm 50.
Luyện tập nhiều lần để trình bày sao cho ấn tượng và lưu loát. Ông có thể giúp tôi tìm ra chỗ nên tập trung vào hay không? Bạn có đoán được tôi làm gì không? Tôi nói với khán giả rằng tôi quá hồi hộp, rằng tôi đã làm phát thanh viên trên radio ba năm nay, nhưng đây là lần đầu xuất hiện trên truyền hình… Và cả việc ai đó ấn tôi ngồi vào cái ghế quay này nữa.
Tôi nghĩ cách hỏi này không có gì là sai cả. Đôi khi ta phải đương đầu với những tình huống khó xử không phải do ta gây ra. Tất cả chúng ta đều có ông bà, cha mẹ.
Rồi thì đề tài dễ dàng và nóng hổi nhất là chuyện thời tiết (đặc biệt là khi bạn chẳng biết gì về người đối diện). Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy. Khi những từ này rón rén lẻn vào cuộc trò chuyện thì nó có thể gây tác hại.