Trong khi những người khác đã ngủ say, ông vẫn trăn trở khiến sợi dây xích ở dưới chân kêu loảng xoảng, làm cho Godso chú ý. Bây giờ, mỗi ngày tôi sẽ giải thích lần lượt một trong bảy cách đó nhằm giúp các bạn, những ai luôn muốn làm giàu, biết cách làm giàu. Nghe đến đây, người mẹ lặng lẽ lau hai hàng nước mắt chảy xuống trên đôi gò má.
Cũng vì những lý do đó, một số người bạn thuở niên thiếu của ông Arkad tìm đến và nói rằng: Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày. - Vậy thì, nếu mỗi người trong các bạn mong muốn tạo dựng cho mình một cơ nghiệp giàu có, thì điều khôn ngoan nhất là biết cách điều khiển dòng chảy của vàng, nó vốn đã có sẵn trong tay của các bạn, đúng không? – Arkad nói tiếp.
Tôi gượng đứng dậy, mặc cho hai chân chỉ muốn khuỵu xuống. Trong tình cảnh này, tôi có đủ dũng khí để thoát khỏi số phận nô lệ không? Phải chăng bà Sira đã nói về tôi rất đúng – tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ có linh hồn nô lệ. - Kính thưa ông! - Người nông dân nói với tôi.
- Cám ơn anh! Tôi có một câu hỏi muốn nhờ vị thương gia trả lời giúp. – Chúng ta hãy lắng nghe tiếng hú của những con chó hoang kia. Anh thấy đấy, Rodan! Vàng là hàng hóa của người làm nghề cho vay tiền.
Bọn quản nô không ngại ngần giáng những trận roi xuống đầu của họ. - Tôi ư? Hiện tại tôi đang làm đồ tể. Chẳng mấy chốc, cả khay bánh đã bán hết.
Năm mươi đồng tiền vàng! Tất cả là của anh! Anh hiểu rõ đây là một tài sản rất lớn, đồng thời, anh cũng cảm nhận được sức mạnh mãnh liệt của những đồng tiền. Với kỹ năng điêu luyện và tinh thần hăng hái làm việc, tôi đã được trả tiền công cao hơn mà không cần phải đến gặp ông chủ để đòi tăng lương. Họ đang trên đường đi lấy nước để tưới cho khu vườn treo độc đáo và lộng lẫy của quốc vương.
- Tâu bệ hạ! Chắc bệ hạ cũng biết, Arkad chính là người được cho là giàu có nhất tại Babylon. Bởi vì đa số họ không biết cách làm giàu, thậm chí khi vàng đến tay, họ cũng không biết cách giữ gìn nó. - Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay.
Ông ta chờ ông về để chia tiền. Bởi vì, đối với những trò này, họ có thể vạch ra những điểm bịp bợm ngay lập tức. Một chấm trắng nho nhỏ nổi bật kia là ngôi tháp của Đền Chuông đấy.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nền văn minh Babylon đã trở thành một dấu ấn quan trọng đối với sự tiến bộ vượt bậc của con người ở các kỷ nguyên sau này. - Đồ ngốc nghếch, anh chẳng hiểu gì hết. Không chỉ những người nghèo, mà ngay cả người giàu có cũng phải nép sát vào hai bên đường để nhường lối cho đoàn người nô lệ này.
Tuy nhiên, tôi nhanh chóng thất vọng khi nghe bà ấy nói: Ông chủ không còn tiền để mua ngũ cốc và mật ong, cũng không có tiền để trả nợ người cho vay tiền. Tại sao tôi lại từ chối việc đứng thẳng người trên mặt đất như một người đàn ông chân chính? Tại sao tôi lại để cho vợ tôi phải quay trở về nhà của cha nàng trong tủi nhục?”