Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống. Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.
Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống. Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy. Hai tiếng nghệ sỹ nghe cứ ngường ngượng thế nào.
Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường. Đến lượt máy treo ngược người. Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ.
Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu. Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.
Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé. Mọi người cho rằng bạn sinh hoạt trái qui luật, giờ giấc lộn xộn nên luôn cố ý xoay ngược thời gian của bạn cho phù hợp với họ. Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân.
Những suy nghĩ đêm qua khá rành mạch. Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn. Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí.
Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích. Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi. Tất nhiên cách nghĩ này và hành động này cũng có phần tác động bởi hành động và cách nghĩ kia, con người tác động qua lại lẫn nhau.
Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận. Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi. Đôi lúc, bạn có một chọn lựa khác.
Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó. Cố nhé, cố học cho xong 2 năm rồi tha hồ, tha hồ… 2 năm. Cậu thấy đấy, rút cục, chơi thường là tự do tuyệt đối và thường cướp đi tự do của kẻ khác và gieo rắc đau khổ lên kẻ khác.
Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời. Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở. Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.