Họ cưỡi hai con ngựa trắng tuyệt đẹp, khỏe mạnh và chạy rất nhanh. Bầy lạc đà nằm dài trên cát, đang nhai lại một cách thích thú số thức ăn ban chiều, thỉnh thoảng có con phát ra những tiếng kêu khàn khàn đứt quãng. Một năm sau, tôi rất ngạc nhiên khi thấy các nhà giàu có ở Babylon trải những tấm thảm rất đẹp.
- Ta đã từng biết họ cách đây bốn mươi năm. Cháu sẽ không bao giờ cưỡi lạc đà băng qua sa mạc nóng bỏng và làm việc gian khổ, cực nhọc. - Đúng thế! Đúng thế! Hẳn phải có nhiều cách lắm chứ! - Nhiều người háo hức đáp lại.
Chính bản thân mỗi người phải tự vận động để hiểu rõ mọi chuyện và sẵn sàng nắm bắt các cơ hội đến với mình. Khi đã hỏi xong, Arkad nói: Thế là ông Nana-naid không cần phải nhúng tay vào bất cứ việc gì trong lò bánh, vì mọi việc đã có ông làm hết.
– Ông Algamish tươi cười đáp lại. Nhưng có lẽ, công việc mà ông dự định thực hiện sẽ gặp rất nhiều khó khăn. - Than ôi! Cháu và cha cháu không có tài làm ra vàng như ông nội của cháu.
Hậu quả là quân của Babylon liên tục bị thất bại. Anh thấy đấy, Rodan! Vàng là hàng hóa của người làm nghề cho vay tiền. - Đây là con bọ có nguồn gốc từ Ai Cập.
- Đây là con bọ có nguồn gốc từ Ai Cập. Vì vậy, con quyết định đầu tư toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình vào đó. Dù có khả năng dành dụm nhiều hơn một phần mười số tiền kiếm được, bạn cũng nên tạm bằng lòng với tỷ lệ này.
Ông sợ đến gần thì khay bánh mật sẽ bị lật đổ nên trèo lên bức tường thành đang xây dang dở để nhìn xuống. Tôi cũng nói với bà ấy rằng, tôi không phải là người sinh ra để làm nô lệ, mà là con trai của một người tự do, chuyên làm yên ngựa ở Babylon, đồng thời kể lể nguyên nhân tôi lưu lạc đến vùng Syri này. Ngoài ra, có một số người đi vay tiền nhưng bản thân họ không có tài sản và công ăn việc làm.
Vậy thì làm sao mà giàu có cho được! Do đó, cho dù cháu là một người làm công nghèo khó, cháu phải làm thuê làm mướn cho chủ để có cái ăn, cái mặc nhưng cháu cũng nên để dành. Cho đến bây giờ tôi đã sở hữu được một trang trại gia súc có số lượng lên tới ngàn con. Những cố vấn của nhà vua Nabonidus đang trị vì xứ Babylon lúc bấy giờ thuyết phục rằng, thay vì chờ đạo quân của Cyrus đến bao vây thành, thì tốt nhất nên đem quân đi giao chiến.
– Và số tiền đó cháu đã gửi cho ông Aggar, người thợ làm khiên, để ông ta mua đồng. Những người thợ kim hoàn đã chế tạo được những đồ trang sức rất đẹp và tinh xảo. Bên trong con người tôi bỗng trào dâng một sức sống mãnh liệt.
Thời gian này, ông ấy rất vất vả. Khi tôi đã đặt ra cho mình một mục tiêu nào đó, thì tôi nhất quyết phải hoàn thành nó. Cháu bắt đầu hiểu ra rồi.