Vậy thì làm sao mà giàu có cho được! Do đó, cho dù cháu là một người làm công nghèo khó, cháu phải làm thuê làm mướn cho chủ để có cái ăn, cái mặc nhưng cháu cũng nên để dành. Đầu óc anh đang cố đấu tranh một cách nhẫn nại với một vấn đề mà anh chưa tìm ra lời giải đáp. Nếu không, cháu sẽ trả giá cho những sai lầm của họ bằng chính số tiền tích lũy của mình đấy.
Người vay tiền đồng ý với thỏa thuận cứ mỗi bốn năm, số tiền lãi sẽ là một phần tư của số tiền gốc. Cháu sẽ mặc những bộ quần áo sang trọng và đeo những trang sức quý báu nhất. Ông Algamish nhìn tôi bằng đôi mắt hiền từ và điềm tĩnh, sau đó ông hạ thấp giọng và nhấn mạnh từng tiếng một:
Số tiền của cháu ngày càng gia tăng lên rất nhiều đấy ông ạ. Có vẻ như đây là câu chuyện thích thú. Chắc họ nghĩ rằng, mùa màng có thể bội thu mà không cần phải cày cấy tốt!
- Quả thật vậy sao! Anh thợ rèn giáo mác ơi, có phải anh định chơi khăm tôi khi đến tìm Mathon này không phải để vay vàng, mà là cần một lời khuyên? Đã có nhiều người tìm đến tôi chỉ vì mục đích muốn có vàng để chi trả cho những việc làm rồ dại của họ, chứ tôi chưa thấy ai đến xin tôi lời khuyên cả - dù rằng có lẽ chẳng ai hơn được những người cho vay vàng trong việc đưa ra những lời khuyên tốt nhất cho những ai đang bối rối vì tiền bạc. - Anh luôn luôn tốt bụng với những người bạn của anh, Bansir à. Sharry Nada mỉm cười không trả lời mà hỏi ngược lại Hadan Gula:
Mọi người lần lượt cám ơn Dabasir về câu chuyện thú vị, đồng thời cũng là một bài học sâu sắc trong cuộc sống, rồi trở về chỗ cũ tiếp tục bữa ăn dang dở của mình. Bởi vì, những thứ này có thể tồn tại lâu dài và sau này nếu cần, bạn có thể bán hay cho thuê để thu lợi. Nhưng điều này mãi mãi không thể thực hiện được.
Mathon vào phòng ngủ của mình khệ nệ lôi ra cái hòm khá lớn, có chiều dài chừng một sải tay, được bọc trong tấm da heo màu đỏ và trang trí bằng những hình điêu khắc bằng đồng. Nếu tôi gọi tên người thương gia này theo ngôn ngữ của các bạn thì chắc chắn tôi phát âm không đúng, nhưng nếu tôi gọi bằng tiếng Syri, thì có lẽ các bạn sẽ không hiểu. Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri?
Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. - Tôi sẽ kể! - Một người đàn ông trung niên, mặc áo choàng màu đỏ đáp lại. Đó là hệ thống tiêu úng nước khá phức tạp và hiệu quả.
Mathon chỉ vào một chiếc nhẫn bằng xương bò được chạm khắc rất đẹp và nói tiếp: Trong ánh sáng lập lòe của ngọn lửa đốt bằng những bụi cây khô ở sa mạc, những gương mặt rám nắng ánh lên một niềm thích thú trước câu hỏi của ông già Kalabab thông thái. - Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại.
Có lẽ ông ấy đã quá già. Anh hãy cố gắng yêu thích công việc và đừng bao giờ né tránh những việc nặng nhọc. Và tôi dùng số vàng đó để giúp những người khác buôn bán, làm ăn.
Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh. - Tại sao chỉ có một ít người kiếm được nhiều vàng và trở nên giàu có như thế? Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử.