Chiều thứ sáu, James thu dọn bàn làm việc của mình và chuẩn bị rời văn phòng để về nhà. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
- James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính.
Bây giờ, khi đã rảnh rỗi hơn, anh muốn giúp mọi người tận hưởng những ích lợi từ việc ủy thác hiệu quả như anh! Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới. - Tớ cũng không hiểu nữa.
Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". Bộ phận của James bắt đầu một tuần làm việc mới trong tâm trạng phấn khởi, gương mặt mọi người đều toát lên vẻ yêu đời. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại? - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Tớ vẫn không thể hiểu được. Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Đối với James, đó là một tuần làm việc tuyệt vời nhất kể từ khi anh nhận công việc mới.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm!
- James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Việc tổng kết đó có tác dụng mang lại niềm vui cho mọi người và đặc biệt hữu ích khi cậu cần đánh giá năng lực làm việc của bất kỳ người nào.